Chủ Nhật, 24 tháng 10, 2010

TOI AC CSVN VA HO CHI MINH PHAN 4

VI
50 NĂM PHI PHẠM SINH MẠNG, TÀN PHÁ ĐẤT NƯỚC
Phí Phạm Sinh Mạng
Phí Phạm Nguồn Nhân Lực
Phí Phạm Tài Nguyên Quốc Gia
Phí Phạm Tài Sản Quốc Gia
(The Hidden Killing Fields)

Từ xưa tới nay, tự cổ chí kim, chưa có một giới người nào phí phạm sinh mạng đồng bào mình, tiêu diệt các nguồn nhân lực, lãng phí các tài nguyên và tài sản quốc gia cho bằng những người lãnh đạo CSVN.
Theo nhận xét chung về những thành công của người CS, thì ta phải nói rằng họ rất thành công trong những sách lược tàn sát, giam cầm, tra tấn hàng triệu triệu người dân vô tội trên khắp bốn biển năm châu. Đồng thời họ ra sức triệt hạ các tôn giáo Đông, Tây, phá hoại các nền văn hóa nhân bản và đã dựng lên những thành trì hận thù, đào những hố chia rẽ giữa những người cùng trong một nước, một gia đình. Để thực hiện ý đồ độc tôn, độc quyền cai trị, người cộng sản còn tiến hành những chính sách vô nhân đạo, chà đạp nhân quyền và nhân phẩm.
Chủ trương trên đây, họ đã và hiện đang thi hành tại VN 50 năm qua và đang ra sức tiếp tục thi hành trong những giờ phút mà lẽ ra họ phải vì dân, vì nước mà chấm dứt từ nhiều năm trước. Họ đang ngồi giữa những núi xương, sông máu của hàng triệu người dân vô tội, những anh hùng liệt sĩ vị quốc vong thân, những người đã bỏ mình vì chính nghĩa và lý tưởng tự do dân chủ, và giữa những tiếng kêu than oan hận của hàng triệu đồng bào hiện đang thất nghiệp, thất học, thất chí, và sống cảnh bần hàn đói rách chưa từng có trên đất nước VN. Sau đây là bản liệt kê để giúp cho những người lãnh đạo CSVN nhớ lại những oan hồn, những tiếng kêu than rên xiết đó là ai và từ đâu tới:
* Trên 2,000,000 thường dân và binh sĩ chết vì chiêu bài "cứu quốc" của Việt Minh từ năm 1945 tới giữa năm 1954;
* 47,000 người Bắc Việt đã bị bắn chết trước các tòa án nhân dân hoặc bị tố khổ, bị cô lập để chết đói, và tự tử, gây đau khổ, khốn đốn cho hàng trăm nghìn người thân quyến của họ, trong việc thi hành Chương Trình Cải Cách Ruộng Đất trong thập niên 1950. Cuốn phim "Chúng Tôi Muốn sống" của Nhà Đạo diễn Vĩnh Noãn đã khiến CS VN phải chấm dứt cuộc tàn sát đồng bào miền Bắc:
Giết, giết nữa, bàn tay không phút nghỉ,
Cho Đảng bền lâu cùng rập bước,
Thờ Mao Chủ Tịch chung lòng;
Thờ Sít Ta Linh bất diệt!
(Tố Hữu)
* 1,600,000 thường dân Miền Nam VN bị VC tàn sát trong thời kỳ chiến tranh từ 1962 đến đầu 1975;
* 10,000 hoặc hơn thường dân miền Nam bị Việt Cộng tàn sát trong vụ tấn công Mậu Thân, 1968;
* 20,000 binh sĩ Việt Nam Cộng Hòa tử trận trong vụ tấn công Tết Mậu Thân;
* 100,000 binh si MTGPMN và CS Bắc Việt tử trận trong vụ tấn công Tết Mậu Thân;
* 300,000 binh sĩ của cả hai bên VNCH, VC và thường dân chết từ tháng giêng đến đầu tháng 5, 1975;
* 500,000 (hay hơn) thuyền nhân tử nạn trên biển Đông (bị bắn chìm, bị lật tàu, bị hải tặc giết, hoặc đói, bệnh) từ 1978 tới 1992. Với Phương Án số 2, CSVN đã tổ chức người vượt biên để thu vàng vào ngân quỹ. Mọi người vượt biên định giá từ 1 tới 3 lượng. Nhiều tàu đánh cá chở gấp 2, 3 lần khả năng, bị lật chìm, hoặc bị binh sĩ VC bắn ra từ trên bờ, nhất là ngoài khơi Rạch Giá và Vũng Tàu;
* 70,000 tới 80,000 tù nhân chính trị chết trong các trại giam của CSVN từ 1975;
* Hàng trăm tù nhân chính trị trốn trại bị bắn chết hay chết trong rừng;
* 100,000 hay hơn binh sĩ CSVN tử trận và bị giết tại Cao Miên; có những số binh sĩ CSVN tử trận mỗi ngày nhiều hơn là số binh sĩ CSVN chết mỗi ngày trong chiến tranh chống VNCH. Theo lời một quan sát viên CSVN thì những mộ chôn lính chí nguyện rãi rộng từ bến sỏi (Tây Ninh) đến Hồng Ngự, từ ngoại ô PnomPenh đến Xiêm Rệp và Battambang, ở Pai Lin, Xằm Lốt. Mỗi ngày từ 10 tới 30 binh sĩ CSVN chết về mìn. Hầu hết những chí nguyện quân miễn cưỡng này là thanh niên Miền Nam. Không một người nào là con cái các đảng viên Cộng Sản;
* 20,000 Việt kiều hay hơn nữa bị giết (cáp duồng) ở Cao Miên từ 1975 tới nay. Trong những tháng sắp tới lại sẽ có nhiều Việt Kiều ở Cao Miên bị giết trong chiến dịch Cáp Duồng;
* Hàng trăm ngàn người chết tại các vùng kinh tế mới, vì bệnh hay vì đói rét;
* Hàng chục nghìn người chết vì điện giựt, mìn , tàu chìm, thú rừng, bảo lụt vì đê điều không được bảo trì hoặc tăng cường;
* Và hiện nay hàng vạn người Việt đang bị khủng bố, sát hại, rượt đuổi và nhục mạ tại các nước Đông Âu, Đức, Cao Miên, Hồng Kông và các trại tỵ nạn Đông Nam Á
Những con số thống kê về số người vì chiến tranh độc quyền "cứu quốc" của CSVN mà bức tử có thể cao hơn nữa, nếu ta nhớ hết, và nhớ ngược trở lại từ 1930, khi CS Đông Dương bắt đầu cuộc giết hại dân lành với vụ Nghệ An Sô Viết, từ 1945.
Nếu không có chiến tranh độc quyền của CSVN thì đã không xãy ra những vụ tàn sát quy mô, những vụ phí phạm sinh mạng, nhân tài và vật lực như ta thấy ở trên.
* Hiện nay tại VN có hơn một triệu thương phế binh CS (chưa kể thương phế binh VNCH) sống cơ cực không được cứu trợ hoạc săn sóc y tế;
* Nhiều văn nghệ sĩ bị sa bẫy Nhân Văn Giải Phẩm hồi thập niên 1950 - 1960 và từ sau 1975 bị phê bình đàn áp, bóp nghẹt, theo lệnh Đảng;
* Chánh sách triệt hạ tôn giáo đã làm suy yếu, kiệt quệ tiềm lực của dân tộc;
* Chánh sách trả thù nham hiểm đã làm mai một hàng vạn nhân tài, chuyên viên, kỹ thuật gia, trí thức vô giá để kiến thiết quốc gia và tiến tới dân chủ. Còn những người có khả năng không bị tù đầy ngược đãi thì đã lần lượt vượt biên tìm tự do, hoặc đau ốm bệnh tật mà chết hoặc thành phế nhân;
* Một cựu đảng viên cộng sản đã vạch rõ ràng "tài sản đất nước bị phung phí. VN bị liệt vào hàng mấy nước nghèo nhất thế giớ trong khi đất nước có dồi dào tài nguyên thiên nhiên, nhiều tài nguyên nhân dụng và chất xám. "Chiến lợi phẩm bị phá tan, bị rơi vãi, bị chiếm đoạt bởi các ngành, các địa phương, vào túi cá nhân."
* Những người không tìm ra công ăn việc làm đã phải lên núi, vào rừng tìm vàng, tìm đá quí, hoặc tháo gở những gạch đá của những thành quách cổ, những pho tượng cổ, những di tích lịch sử để bán lấy tiền sống qua ngày.
* Các khu rừng, và những cây cối ven rừng núi đã bị các quản giáo CSVN bắt tù chính trị phải đi đốn về làm củi nấu ăn, cất trại, hoặc bán ra, đã gây nên nạn đất chuồi, đất lở, nước lũ, tràn xuống gây lụt lội, trôi nhà, sập đường. Voi và cá thú rừng khác ra tàn phá nhà cửa vườn ruộng và giết chết dân lành. Theo ước tính của chính giới chức CSVN thì những khu rừng bị tàn phá trong 17 năm qua lên tới 65% hoặc 75% diện tích rừng VN.
VII
MỘT LỜI KÊU GỌI KHẨN THIẾT
Qua những chương trước, ta đã thấy rõ ràng từ năm 1945 đến năm 1992, ngót nữa thế kỹ, CSVN đã gây không biết bao nhiêu là tai ương thảm cảnh, thảm kịch cho người dân VN, đã gây vô vàn tội ác, đã phí phạm hàng triệu sinh mạng nhân danh độc lập, tự do, hạnh phúc, nhân danh giải phóng, để rồi từ 17 năm qua, nhân dân có lẽ chỉ thấy độc lập nhưng mất tự do, mất hạnh phúc; chỉ thấy giải phóng kèm theo một chế độ độc tài đảng trị, kỳ thị và chia rẽ Bắc, Nam, giai cấp hơn bao giờ hết!
Tại một công viên Huế có một khẩu hiệu viết lại lời tuyên bố của Hồ Chí Minh "Không có gì quí hơn độc lập tự do" nhưng có người nào đó đã bí mật lấy sơn bôi đi tất cả các chữ khác, chỉ để lại 3 chữ "không có gì".
Đồng thời CSVN đã phí phạm tài nguyên nhân lực, tài nguyên thiên nhiên, di sản quốc gia, gây phá sản cho nền kinh tế, cho cương thường đạo nghĩa, cho truyền thống dân tộc và suy đồi cho bốn nghìn năm văn hiến.
Ai ai cũng tự hỏi và hỏi nhau: Có phải những lãnh tụ cộng sản VN kia ngu chăng? Hay là họ run sợ, đã lỡ cỡi lưng cọp? Hay là họ cứ ù lì riết sẽ được việc? Hay là họ còn ham quyền ham lợi? Hay là họ quá tự ái kiểu quân tử Tàu? Không có một câu trả lời riêng rẽ nào mà ổn cả. Mà có thể tất cả những câu trả lời đó gộp lại mới may ra đúng.
Dù sao thì đối tượng trên hết là 70 triệu dân VN đang khao khát tự do, dân chủ, nhân quyền, đang đói rách và sống trong sự hổ thẹn, tủi nhục với thế giới văn minh dân chủ, tân tiến.
Kinh nghiệm 17 năm qua đã cho thấy rõ ràng là những con người tự do như chúng ta đây đã thực sự tỏ ra bất lực trước bạo quyền CSVN. Tình trạng này đã khiến cho các giới chân tu thấy rằng ngoài cố gắng thế tục, con người cần phải nhờ cậy quyền năng của các đấng thiêng liêng mới thành tựu được chính nghĩa tự do, công lý và nhân quyền.
Ba ngày hội họp cầu nguyện, theo lời Đức Ông Trần Văn Hoài là "dấu chứng của đức tin vào khả năng của tâm hồn có thể thay đổi được vận mệnh của nước nhà, có thể thực hiện được một nền hòa bình chân thật, (không phải nền hòa bình của nghĩa trang, của nhà tù, mà là) nền hòa bình trong đó người hòa với người và thuận ý trời, để toàn dân được hạnh phúc, phát huy được giá trị nhân phẩm của mình.".
Cuộc chiến tranh của CSVN dưới chiêu bài giải phóng đã gây chết chóc, tang tóc cho hàng triệu người để đi đến kết quả là cả một nền kinh tế sụp đổ, cả một dân tộc sụp đổ, cả một nền văn hóa đạo lý sụp đổ. Người CSVN nhân danh giải phóng, thống nhất nước nhà để giam cầm đầy đọa hàng trăm nghìn người gây đau thương tủi nhục cho hàng triệu gia đình.
Nước Việt Nam thống nhất của Hồ Chí Minh, sau 17 năm đã càng thêm nghèo đói, với sự gia tang ngày càng dữ dội nạn cờ bạc, đĩ điếm, tham nhũng, hối lộ. Nước Việt Nam ngày nay đã thành một hỏa ngục. Những người cộng sản cũ cũng phải kêu than lên rằng tại Việt Nam ngày nay "ngưiờ ta hối hả bon chen, hối hả kiếm chác. Người ta vội vàng chụp giựt nhà cửa, biệt thự, vị trí, cho con cái đi học, xuất khẩu lao động, đi Tây, mua bán hàng hiếm, hàng phân phối. Mọi cái có đi có lại, qua thư trao tay, qua thư móc ngoặc".
Trong khi đó, họ "tiếp tục giết hại nhân dân, hũy diệt văn hóa, triệt hại tôn giáo, tiêu diệt nhân tài, phá hoại quốc sản, bần cùng hóa cả một dân tộc".
Người cộng sản Việt Nam đang tìm đủ mọi cách để củng cố quyền hành, địa vị và quyền lợi của họ và tập đoàn thống trị bằng cách ve vãn chiều chuộng, mua chuộc đồng chí đàn anh Trung cộng và các nhà đầu tư, thương nhân ngoại quốc. Họ bán bừa bãi các tài sản quốc gia, đá quí, ngọc quí, cổ vật cho người ngoại quốc để phòng thân. Trên tay họ bưng dâng những cơ hội đầu tư vô giá cho nước ngoài trên những đĩa bạc, nhưng cả thân mình họ ngâm trong những giếng nước mắt của 70 triệu người dân đói khổ, đau xót tủi nhục. Nếu trước năm 1975, những bàn tay cộng sản trên thế giới đã vấy máu VN thì ngày mai đây những bàn tay của những nhà đầu tư và thương nhân ngoại quốc sẽ có thể vấy máu và nước mắt của hàng triệu ngườ Việt Nam đau khổ. Họ cũing có thể nhìn thấy những giọt nước mắt này trong những ly nước, trong những chán súp của họ tại các khách sạn, các nhà hàng, các phòng trà Việt Nam.
Dư luận người Việt trong mấy mươi năm qua đã thấy, và nay thì chính những người cộng sản đã giác ngộ cũng nhìn nhận rằng cộng sản Việt Nam là kẻ có tội với quốc dân.
- Chính họ đã từ bỏ con đường dân tộc để phục vụ quyền lợi nước ngoài;
- Chính họ đã làm cho VN trở thành một trong năm nước nghèo nhất thế giới, trong khi VN có đủ tài nguyên thiên nhiên và người Việt có thừa xảo năng. Cả nước phải ngữa tay xin ngoại viện.
- Chính họ đã giết 47,000 nông dân vô tội trong cuộc cải cách ruộng đất;
- Chính họ đã giết hại và gây chết chóc cho 5,000,000 người dân Việt từ năm 1945 tới nay;

Là những người con của nước Việt, chúng tôi kêu gọi cộng đồng quốc tế và các nhà đầu tư hãy giúp nhân dân Việt Nam chấm dứt một chế độ vô nhân, một chế độ thiếu hẵn tình người, nếu quý vị không còn muốn chứng kiến những thảm cảnh xã hội, những thảm cảnh gia đình và suối lệ của người Việt Nam đau khổ, tủi nhục, đói rách và bị cướp mất nhân cách của họ nữa. Vì những sự kiện nêu trên, chúng tôi tha thiết kêu gọi tất cả các chính phủ trên thế giới và các nhà đầu tư quốc tế hãy tạm thời ngưng chỉ mọi hoạt động đầu tư, mọi hợp tác, mọi thương nghị với chính phủ CHXHCNVN cho đến giờ phút mà nhân quyền, tự do tín ngưỡng và công bằng được tôn trọng và bảo đảm bởi luật pháp và chính phủ; chúng tôi kêu gọi chính phủ Hoa Kỳ hãy tiếp tục thi hành lệnh cấm vận và chỉ bãi bỏ lệnh cấm vận và bang giao với chính phủ cộng sản Việt Nam khi nao các nguyện vọng chính đáng của dân tộc Việt Nam, như trình bày ở trên, được thỏa mãn.
Một chính phủ Cộng Sản Việt Nam gây chết chóc cho 5 triệu sinh mạg trong chiến tranh, một chính phủ chịu trách nhiệm về cảnh nghèo đói cùng cực của một dân tộc dồi dào tài năng, xảo năng, một chính phủ tạo ra một nền kinh tế què quặt, một nền giáo dục phá sản, và một xã hội sụp đổ... không thể ngang nhiên tự tại và được sự hợp tác và giúp đở của các nước văn minh, dân chủ cho đến giờ phút chính phủ đó thực tâm, nghiêm chỉnh thay đổi hoàn toàn tận gốc, đi theo chiều hướng các xã hội tân tiến, thực hiện dân chủ đa nguyên, tôn trọng tự do tín ngưỡng, nhân quyền và dân quyền.
Đó mới là hành động giúp dân tộc Việt Nam tiến tới một nền hòa bình lâu bền, một xã hội ổn định để quốc tế có thể đến đầu tư và giao thương lâu dài. Và chỉ có hành động đó mới mang lại kết quả mong muốn.
Trong cuộc gặp gở, trong thân tình tín hữu, chúng tôi cũng kính khẩn thiết khẩn cầu Đức Thánh Cha và các hàng Giáo Phẩm Tòa Thánh hãy cầu nguyện Ơn Trên và dùng ảnh hưởng và uy tín của mình để giải quyết nguyện vọng cho dân tộc Việt Nam, giúp dân tộc Việt Nam ra khỏi cái vực thẳm kinh tế, bàn tay đàn áp tôn giáo, những hành động vi phạm nhân quyền và chà đạp nhân phẩm, mà nhân dân Việt Nam là nạn nhân từ nhiều năm nay.
Kính xin Đức Thánh Cha nhận nơi đây lòng tri ân của chúng tôi.
TS. Dư Phước Long
Mùa Hè Năm 1995
San Jose, California

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét