Thứ Bảy, 24 tháng 10, 2009

Viet Cong ngay cang lun sau vao toi loi

ĐCSVN: Sự nhục nhã của dân tộc
Hương Trà

Bài viết này chúng tôi xin dành trọn tâm tư cho đồng bào hải ngoại, bởi vì, chúng tôi thiết nghĩ nếu đã là người Việt Nam dù ở trong hay ngoài nước, tất cả cũng đều có chung một dòng máu Lạc Hồng, tất cả cũng phải tự hào về sự vẻ vang của lịch sử mà tiền nhân xưa đã anh dũng tạo nên. Bất cứ một hành động nào dù nhỏ nhưng gây tổn hại cho đất nước thì vẫn phải có tội trước non sông tổ quốc.

Trong suốt chiều dài 4000 năm lịch sử, dân tộc Việt Nam đã trải qua rất nhiều chế độ lãnh đạo, từ phong kiến với nền thống trị vua chúa cha truyền con nối cho đến nền dân chủ đa nguyên mà miền Nam trước 1975 đã có, mặc dù nó vẫn còn trong thời gian phôi thai, nhưng đó cũng là một điểm đáng mừng vì ít ra nhân dân miền Nam vẫn còn có một thời gian hòa mình cùng nền văn minh thế giới. Vẫn còn đó một thời của miền Nam tuy hàng ngày phải chịu sự tàn phá của chiến tranh, nhưng nền kinh tế vẫn hơn các nước lân bang trong cùng khu vực, đặc biệt thủ đô Sài Gòn của miền Nam còn được mệnh danh là con rồng của Đông Nam Châu Á.

Về chính trị thì với thể chế đa nguyên, nhân dân miền Nam được hưởng mọi quyền tự do dân chủ gấp vạn lần bây giờ. ĐCSVN đã nhờ hệ thống dân chủ đa nguyên còn trong thời kỳ phôi thai và mới mẻ này của miền Nam cho nên mới được sống còn, để ngày hôm nay họ mới có cơ hội thực hiện con đường phản dân hại nước của họ. Cũng vì sự độc tài lãnh đạo theo chủ nghĩa cộng sản mà hàng trăm ngàn người dân vô tội miền Bắc phải chịu chết oan trong các đợt đấu tố gọi là cải cách ruộng đất (1954-1956), cũng vì sự độc tài lãnh đạo cho nên mới có cuộc thanh trừng các nhà trí thức trong phong trào Nhân văn Giai phẩm (1956-1957), cũng vì sự hiếu sát theo kiểu cộng sản cho nên mới có những mồ chôn tập thể ở Huế trong dịp Tết Mậu Thân 1968. Chúng tôi rất đau lòng khi đọc bài viết “Hố chôn người ám ảnh” của nhà văn Trần Đức Thạch, người vừa bị tòa án kết án 3 năm tù và 3 năm quản chế về cái “tội” treo biểu ngữ phản đối các hành động xâm lăng của Trung Quốc và kêu gọi chính quyền CSVN thực hiện tự do dân chủ, (ông là phân đội trưởng trinh sát thuộc tiểu đoàn 8, trung đoàn 266, sư đoàn 341, quân đoàn 4, bộ đội miền Bắc) kể lại sự tàn sát đồng bào của đơn vị ông theo lệnh của cấp trên ở ấp Tân Lập, huyện Cao Su, tỉnh Đồng Nai vào tháng 4/1975.

Quốc tế đã không biết hay cố tình không biết trước những sự tàn bạo của CSVN. Quốc tế, nhất là Hoa Kỳ đã quá nhu nhược trước sự vi phạm hiệp định Paris của ĐCSVN, dẫn đến việc chính quyền VNCH của miền Nam bị bức tử phải thua CS, để ngày hôm nay hơn 2 triệu đồng bào Việt Nam phải chấp nhận cuộc sống tha hương trên khắp thế giới, trong đó, cũng có hàng trăm ngàn đồng bào phải chịu chết ngoài biển cả trên bước đường đi tìm tự do.

Kể từ khi CSVN chiếm được miền Nam, trong giai đoạn đầu thời quân quản, họ đã áp dụng chính sách ngu dân bằng các phương cách như sau:

- Về giáo dục: Nhồi sọ học sinh, sinh viên bằng cách triệt tiêu hoàn toàn sách giáo khoa trong sáng của chính phủ miền Nam để thay vào sách giáo khoa của ĐCSVN sặc mùi chính trị và thù hằn. Bậc tiểu học và trung học thì bắt buộc học sinh phải tin vào những chuyện không có thật như: con ong đánh Mỹ, con trâu chém Mỹ, anh hùng Lê Văn Tám, bác Hồ là bậc thánh suốt đời vì dân vì nước, sống độc thân không có vợ con, bác là danh nhân thế giới được Unesco/LHQ công nhận, bậc đại học thì bắt buộc phải học chủ nghĩa Marx-Lênin cho tất cả các ngành nghề chuyên môn…v.v…, học sinh vào đại học đã được xét lý lịch tới 3 đời.

- Về kinh tế: Trong thời gian đầu CSVN đã mở chiến dịch đánh tư sản mại bản, tất cả tài sản của các nhà giàu, có cơ sở kinh doanh đều bị tịch thu sung vào công quỹ, nhưng thực tế là cán bộ đảng viên tự do chia nhau xài theo từng chức vụ. Nhà cửa của các cấp chỉ huy quân đội và chính quyền VNCH đều được sang tên cho các cấp chỉ huy và cán bộ của đảng. Tài sản và nhà cửa của số người vượt biên đều bị tịch thu để cho cán bộ đảng viên làm chủ vì đây là thành phần bị đảng cho là phản quốc. Đảng đã thu gom và quản lý toàn bộ đất nông nghiệp rồi phân chia theo khẩu phần do đảng ấn định. Dĩ nhiên thân nhân gia đình của cán bộ đảng viên thì sẽ ưu tiên hưởng những phần đất tốt, toàn bộ máy móc, dụng cụ sản xuất nông, công nghiệp đều được đưa vào hợp tác xã do đảng quản lý.


Kinh tế mới sau 1975

Từ bàn tay trắng, đảng đã nắm toàn bộ mọi sinh hoạt trong xã hội qua chương trình cải tạo công thương nghiệp. Dân chúng thành thị được tập trung vào các vùng kinh tế mới nơi đồng khô cỏ cháy, khiến cho cuộc sống của nhân dân càng ngày càng khổ đau và bi đát. Với bản chất gian manh sẵn có các nhà lãnh đạo ĐCSVN đã tự chia nhau 16 tấn vàng và các tài sản quý giá khác của miền Nam rồi tuyên truyền trong nhân dân là ông Thiệu đã mang đi.

- Về chính trị: ĐCSVN đã ngang nhiên tự cho mình là độc nhất lãnh đạo đất nước, tự cho mình có toàn quyền hoạch định các chính sách và bắt buộc mọi người dân phải răm rắp tuân theo không có quyền phản đối. Sau khi tập trung tất cả những thành phần quân nhân và viên chức chính quyền của VNCH vào các trại cải tạo, ĐCSVN lại giải tán luôn các tổ chức do chính đảng lập ra như: Mặt trận Giải phóng Miền Nam, Chính phủ Cách mạng Lâm thời, Ðảng Xã Hội, Ðảng Dân Chủ…, đây là những tổ chức đã giúp cho CSVN chiến thắng trong cuộc chiến Việt Nam. Tất cả các cơ quan truyền thông báo chí đều nằm dưới sự chỉ đạo của đảng.

- Về tôn giáo: Với sự tham gia và cúi đầu để cầu danh cho riêng mình của một số vị xuất gia tu hành trong hàng ngũ lãnh đạo các tôn giáo, ĐCSVN đã thành lập riêng từng giáo hội dưới sự điều hành và lãnh đạo của Ban tôn giáo chính phủ và Mặt trận Tổ quốc. Các vị tu hành chân chính chỉ muốn độc lập với chính quyền để tu hành thì bị đảng đặt ra ngoài vòng pháp luật, điển hình là Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất, Giáo hội Phật giáo Hòa Hảo thuần túy…vv…

Trong suốt thời gian quân quản và bao cấp, CSVN đã đưa đất nước và nhân dân lùi xa hàng thế kỷ so với các nước cùng khu vực. Năm 1986, với nền kinh tế tập trung theo kiểu XHCN đang đến thời kỳ phá sản cho nên đảng bắt buộc phải chấp nhận nền kinh tế thị trường, cũng từ đó kiểu làm ăn theo cách tập đoàn sản xuất và hợp tác xã dần dần được thay thế bằng tư nhân hóa trong một số ngành nghề kinh doanh, nhưng về chính trị thì đảng vẫn độc tôn quyền hành lãnh đạo theo hệ thống CNCS. Cũng từ đây đã xuất hiện những thành phần tư bản đỏ tung hoành làm lũng đoạn đất nước, đảng viên được tự do kinh doanh và tệ nạn tham nhũng lan tràn khắp nơi từ thượng tầng xuống hạ tầng không sao cứu vãn nổi.

Cũng vì không có một cơ quan thanh tra, giám sát độc lập đủ thẩm quyền để trừng trị những vụ tham ô, móc ngoặc từ các thành phần cán bộ, đảng viên giữ các chức vụ cấp cao trong hàng ngũ trung ương đảng, cho nên những vụ tham nhũng có tầm vóc quốc gia vẫn chìm vào quên lãng như các vụ PMU18, TC2, PCI trong chương trình viện trợ ODA của Nhật khiến cho chính phủ Nhật phải cúp viện trợ một thời gian.

Ðất đai của nhân dân được chính quyền tự do quy hoạch và đền bù không thỏa đáng khiến cho hàng trăm ngàn dân oan phải sống trong cảnh dở khóc dở cười mà không biết phải kêu cứu đến ai, cũng như đất đai và tài sản của các tôn giáo, chính quyền CSVN đã dùng luật rừng để cướp đoạt, hình thức dùng xã hội đen và chiêu bài quần chúng tự phát để hợp thức hóa cho việc làm của mình là kế sách tồi bại nhất hiện nay của họ. Một vấn nạn bất công và đen tối cho tương lai đất nước trước việc học giả bằng thật để cho các thành phần dốt nát tiếp tục giữ các chức vụ lãnh đạo trong chính quyền. Chương trình học tại chức, chuyên tu và từ xa đã tạo ra những con người, mà ngày hôm qua trình độ chưa qua bậc tiểu học thì hôm nay lại có mảnh bằng đại học, thạc sĩ, tiến sĩ để lãnh đạo, điển hình như đương kim Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng thoát ly gia đình để làm du kích năm 14 tuổi, học vấn chỉ có lớp 3 trường làng, nhưng hôm nay lại có bằng tiến sĩ luật.

Hiện nay trong tất cả các chức vụ lãnh đạo dù là cấp thấp nhất nếu muốn được làm trưởng thì phải là đảng viên. Do đó, việc mua quan bán chức là chuyện bình thường. Với những con người tài đức không có mà vẫn được trọng dụng thì làm sao họ đặt quyền lợi quốc gia lên trên quyền lợi cá nhân của họ được. Vì thế cho nên, không bao giờ ĐCSVN chấp nhận hệ thống đa nguyên chính trị để cho những người trí thức có tâm huyết với đất nước được tự do cạnh tranh công bằng dân chủ. Việc chính quyền CSVN tình nguyện tham gia ký kết vào bản Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền, vào các công ước quốc tế cũng như ban hành các điều khoản trong hiến pháp cho phù hợp với sự đòi hỏi của cộng đồng quốc tế là để làm lá chắn cho sự độc tài, độc đoán của họ mà thôi. Thực tế, không bao giờ họ thi hành bất cứ những gì mà họ đã hứa. Họ tự đặt ra điều 88 trong bộ luật hình sự, "tuyên truyền chống nhà nước XHCN", để trù dập, bắt bớ và bỏ tù bất cứ ai dám nói lên cái sai của đảng bởi vì, họ quan niệm đảng là Nhà nước, đảng là Tổ quốc. Chúng tôi nghĩ rằng những nhà trí thức yêu nước đang ở tù trong gông cùm của CSVN là những vì sao sáng soi rọi lương tâm những ai còn có tinh thần dân tộc, còn có chút tình với đất nước.

Các thành phần bảo thủ của đảng đang lãnh đạo đất nước hiện nay đã thực sự tuân phục bọn xâm lăng Trung Quốc rồi. Sở dĩ chúng tôi khẳng định như thế là bởi vì trong thời gian qua bất cứ những ai phản đối các hành động xâm lăng của Trung Quốc đều bị trù dập, bắt bớ và giam cầm, trong khi đó, lại câm lặng trước các hành động ngang ngược trắng trợn của Trung Quốc đối với quyền lợi của đất nước và nhân dân mình.

Đất đai và các vùng biển đã được âm thầm giao cho Trung Quốc bằng các hiệp ước, hiệp định mà nhân dân không bao giờ được biết như: Hoàng Sa, Trường Sa, Ải Nam Quan, Thác Bản Giốc, bãi Tục Lãm….., những công trình quan trọng ảnh hưởng đến sự mất còn của đất nước cũng được Trung Quốc tự do khai thác, điển hình là đại dự án khai thác Bô-xít Tây Nguyên mà kiến nghị của gần 3000 nhà trí thức, nhà khoa học có đầy đủ chuyên môn xác nhận rằng khai thác bô-xít trong giai đoạn này là đùa với lửa, sẽ ảnh hưởng đến tương lai và sự mất còn của cả dân tộc. Võ Nguyên Giáp, cùng rất nhiều các tướng lãnh của chế độ cũng đưa kiến nghị phản đối, nhưng rồi chuyện để cho Trung Quốc tự do khai thác bô-xít vẫn cứ tiến hành. Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng còn ngang nhiên ra quyết định 97 triệt tiêu luôn tiếng nói phản biện công khai của các nhà trí thức khiến cho Viện nghiên cứu và phát triển (IDS của GSTS Hoàng Tụy phải tự giải tán. Mười năm nhân vật trong BCT/ĐCSVN đã đưa đất nước và nhân dân đi từ khổ đau này đến khổ đau khác. Nhân dân vừa phải gánh chịu nạn ngoại xâm từ bọn bá quyền Trung Quốc, vừa ôm hận khi các ngư dân đánh cá trong vùng biển của mình mà vẫn bị hải quân Trung Quốc bắn giết và cướp tài sản. Trong khi đó, hàng ngày trên các cơ quan ngôn luận và truyền thanh, truyền hình lúc nào cũng ca ngợi Trung Quốc, lúc nào cũng trung thành với 16 chữ vàng và 4 tốt đối với Trung Quốc.

Vì thế, việc tờ báo điện tử của ĐCSVN đăng bài xác nhận Hoàng Sa-Trường Sa là của TQ, trang web của Bộ công thương hợp tác với Trung Quốc mang tên miền …vn lại để cho TQ đăng bài nói xấu Việt Nam…. cũng không có gì là lạ. Hiện nay hầu hết những thành phần giàu có trong nước đều là những đảng viên, cán bộ cùng thân nhân và các thế lực cấu kết trong guồng máy chính quyền được gọi là tư bản đỏ, còn đại đa số nhân dân không thế lực thì vẫn sống cảnh nghèo nàn bữa đói bữa no. Hãy nhìn danh sách gởi tiền của hàng trăm nhân vật của ĐCSVN trong ngân hàng nước ngoài được công bố trên các trang web trước đây thì sẽ rõ.

Thời gian gần đây có 2 sự kiện nhạy cảm đang được cả thế giới quan tâm là sự đàn áp vô nhân đạo đối với 397 tu sinh tại tu viện Bát Nhã tỉnh Lâm Đồng, cùng với tấm hình ngụy tạo một cách vô lý và ấu trĩ của công an khi dùng một bức hình chụp ngày 28/2/2005, rồi dùng phần mềm photoshop chỉnh sửa lại thành ngày 09/10/2009 để kiếm cớ bắt giam nhà văn bất đồng chính kiến Trần Khải Thanh Thủy đã được đăng trên các trang web toàn cầu. Ðiều này chứng tỏ rằng chính quyền CSVN đã không từ bỏ bất cứ một hành động đê hèn nào hết, họ cũng xem thường luôn cả sự hiểu biết của cộng đồng quốc tế. Chúng tôi xin dẫn chứng những sự xảo ngôn của các nhà lãnh đạo CSVN như sau:

- Chủ tịt Nguyễn Minh Triết lúc công du ở Hoa kỳ có phát biểu: tại Việt Nam bất đồng chính kiến là chuyện bình thường, nhưng khi về nước thì lại nói rằng: bỏ điều 4 HP là đồng nghĩa với chúng ta tự sát.
- Hủ tướng Nguyễn Tấn Dũng nói: Tôi yêu nhất, thích nhất là trung thực, giận nhất, ghét nhất là giả dối. Nhưng khi ký QĐ 57 cấm báo chí tư nhân thì lại nói đó là theo ý nguyện của toàn dân, ký QĐ 167 cho Trung Quốc tự do khai thác Bô xít Tây nguyên một cách thầm lén không thông qua Quốc hội, không tôn trọng ý kiến của các nhà trí thức khoa học, ký QĐ 97 bịt miệng trí thức thì cho đó là đúng luật pháp. Trong lần trả lời phóng viên ngoại quốc tại Hungary về vấn đề tài sản của Giáo hội Công giáo Việt Nam thì lại quẹo sang là tài sản của Tòa thánh Vatican…v.v…
- Còn lời phát biểu của phái đoàn Quốc hội CHXHCHVN tại Na Uy: tại Việt Nam vấn đề dân chủ nhân quyền được hiểu là cơm no áo ấm.

Đặc biệt, Nguyễn Phương Nga, phát ngôn viên của Bột ngoại giao nói với quốc tế rằng: không có chuyện chính quyền Việt Nam ép 400 tăng ni rời khỏi Bát Nhã trong khi, sự đàn áp 400 tăng ni này xuất phát từ công an mặc thường phục cấu kết với nhà sư quốc doanh Thích Ðức Nghi và thuê mướn xã hội đen hành hung, đánh đập tu sinh và phá nát tu viện là một sự thật 100% được tường thuật đầy đủ trên các trang web toàn cầu có kèm theo hình ảnh và nhân chứng đàng hoàng trước các cơ quan ngôn luận quốc tế.

Khi các tăng ni Bát Nhã đến tá túc tại chùa Phước Huệ thì hàng ngày đài truyền thanh Bảo Lộc cứ phát đi phát lại những bản tin là số tăng ni trẻ Bát Nhã làm chính trị, công an thì bao vây chùa 24/24 kiểm soát mọi phật tử đến thăm viếng chùa kể cả thân nhân của các tăng ni. Còn báo Thanh Niên đăng lời phát biểu của ông Nguyễn Thanh Xuân, Phó Trưởng Ban Tôn giáo chính phủ là công an không có đàn áp và bắt các tu sinh, sự việc xảy ra ngày 27/9/2009 cũng như vụ đánh HT Thích Thái Thuận bị thương trước đó là do số phật tử của Bát Nhã bất bình nên hành động như thế và công an đến để bảo vệ tăng ni mà thôi.

Kỳ thật, số người đánh sư bị thương, phá tượng Bồ Tát Quan Thế Âm, đập phá tu viện, trục xuất 397 tăng ni trong lúc trời mưa bão…, cho đến giờ này số người gây án đó không có ai bị bắt, bị xử lý cùng với hành động mà chính quyền đang áp dụng tại chùa Phước Huệ nơi các tu sinh Bát Nhã đang tá túc thì thử hỏi lời nói của bà Nga và ông Xuân có tin được không? còn 3 thầy Pháp Hội, Pháp Sĩ, Pháp Tụ được xe công an chở đi ngày 27/9 cho tới nay không biết ở đâu và còn sống hay đã chết? Chúng tôi thiết nghĩ, nếu vì áp lực quốc tế mà CSVN bắt buộc phải công nhận tập thể tu sinh Bát Nhã được tiếp tục có nơi tu hành, nhưng sau này chắc chắn họ sẽ tạo ra những chứng cứ gian xảo khác để triệt hạ mà thôi, cũng như họ đã từng ngụy tạo ra những bằng chứng giả để bắt giam các nhà yêu nước. Chúng tôi cũng rất cảm kích Ban Trị sự Phật giáo tỉnh Lâm Đồng, nhất là HT Thích Thái Thuận trụ trì chùa Phước Huệ, HT Thích Toàn Đức, mặc dù chịu sự quản lý của chính quyền, nhưng đã thể hiện được tinh thần vô úy của đạo Phật để cưu mang và che chở số tăng ni Bát Nhã.
- Còn tòa án tối cao khi trả lời đơn kiện thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng của LS Cù Huy Hà Vũ thì nói rằng: luật pháp Việt Nam không có điều khoản nào xử thủ tướng.

Hầu như mọi sự phản đối của cộng đồng quốc tế đã không làm cho CSVN chùn bước. ĐCSVN đã có bửu bối trong tay là sẵn sàng ban tặng cho họ mọi quyền lợi trong đầu tư cũng như sẵn sàng dâng hiến đất đai của đất nước cho Trung cộng để được yên thân về chính trị. Do đó, trong thời gian qua mặc dù quốc tế có phản đối về sự vi phạm dân chủ nhân quyền, nhưng vẫn gia tăng viện trợ và đầu tư cho CSVN, quốc tế đâu biết rằng số tiền cho Việt Nam vay để phát triển đất nước thì vào túi quan tham gần hết, tiếp tục hàng thế kỷ nhân dân Việt Nam và con cháu sau này trả nợ đến bao giờ mới hết.

Đối với cộng đồng người Việt hải ngoại thì CSVN đã có Nghị quyết 36 và các mánh khóe như: "Khúc ruột ngàn dậm", "Việt kiều yêu nước", "Hòa hợp hòa giải dân tộc", "Xóa bỏ hận thù".... để moi tiền những người nhẹ dạ cả tin. Giả sử nếu cộng đồng người Việt hải ngoại mà nghèo không có tiền gởi về quê nhà giúp cho CSVN có ngoại tệ mỗi năm từ 6 đến 10 tỷ đô la thì họ sẽ đối xử với cộng đồng ra sao? Tin chắc rằng mọi người đểu hiểu. Bằng tất cả tâm tư, niềm tin và hy vọng chúng tôi xin được đề nghị sự tiếp tay, giúp đỡ của người Việt hải ngoại thân yêu, cho phong trào đấu tranh ở quê nhà sớm được thành công. Bước đầu tiên có thể là thời gian 3 tháng không về thăm, không gởi tiền về Việt Nam không tiếp xúc với các tòa đại sứ, tổng lãnh sự Việt Nam trong quốc gia có người Việt sinh sống, không đi phi cơ của Hàng không Việt Nam. Chúng tôi nghĩ thời gian 3 tháng quí vị và thân nhân của quí vị cũng không gặp nhiều khó khăn, nhưng nó sẽ là một nhát dao đánh thẳng vào đầu não của ĐCSVN, nó cũng là một món quà vô giá cho phong trào đấu tranh trong nước. Ngoài ra, không cộng tác, không xài hàng hóa do CSVN kinh doanh, không tham gia bất cứ phong trào nào do ĐCSVN tổ chức như xem văn nghệ chẳng hạn.

Dù sao đi nữa thì những con người lòn cúi CSVN để được tặng bằng khen và cho về nước kinh doanh như Nguyễn Cao Kỳ, Phạm Duy, Trần Trường…v.v… cũng không nhiều. Một sự đoàn kết chung lòng từ trong và ngoài nước của dân tộc Việt Nam chắc chắn sẽ thành công và con đường đi đến tự do dân chủ là điều tất yếu.

Việt Nam, ngày 21/10/2009
Hương Trà và nhóm bạn trẻ

Viet Cong ra suc hu doa nhan dan de che dau toi ac

Đảng Cộng sản Độc Quyền Trước Đại Hội XI: Bức Tường Thành Đang Vỡ
Bùi Tín

I.- Bức tường Berlin của Bộ chính trị Hànội:

Lãnh đạo Cộng sản Việt nam đang ráo riết chuẩn bị cho Đại hội đảng XI, sẽ họp vào đầu năm 2011. Trong cả năm 2010 sẽ họp đại hội cấp cơ sở, cấp huyện, tỉnh, đại hội các đảng bộ quân đội, công an, các ngành và cơ quan trung ương.

Các văn kiện chính đang được dự thảo, trong đó quan trọng nhất là Báo cáo chính trị của nhiệm kỳ X, Cương lĩnh xây dựng đất nước trong thời kỳ quá độ lên chủ nghĩa xã hội (!), Chiến lược phát triển kinh tế-xã hội 10 năm 2010-2020. Báo cáo về sửa đổi, bổ sung điều lệ đảng. Kế hoạch 5 năm phát triển kinh tế -xã hội 2010-2015...

Ý đồ bao trùm của lãnh đạo, của bộ chính trị hiện nay trong chuẩn bị và tiến hành Đại hội XI là dùng mọi thủ đoạn chính trị từ tinh vi đến lộ liễu để phòng ngự và cố thủ, bảo vệ bằng mọi giá bức tường thành ọp oẹp: chế độ độc quyền đảng trị, một mình một chiếu, mua thêm thời gian để thu lợi riêng cho bản thân, gia đình, phe cánh ... bất chấp bất công xã hội, chênh lệch giàu nghèo lên đến cực điểm, vượt xa thời kỳ phong kiến và thực dân.

Hơn 10 năm trước Linh mục Nguyễn Văn Lý đã cho rằng chế độ "Việt nam Dân chủ Cộng hòa" thật ra là "Việt nam Độc chủ Cộng sản", với 3 tiêu đề: " Chưa độc lập, Thiếu tự do, Không hạnh phúc". Họ thâm thù Lm.Lý, bịt mồm ông, bỏ tù ông vì ông chỉ ra một sự thật, trúng vào chỗ yếu chí mạng, gót chân Asin của họ.

II.- Căn nguyên của mọi tai hoạ :

Hiện nay, khi chuẩn bị cho Đại hội XI, tình hình không còn như 5, 10 năm trước. Đông đảo đồng bào trong nước, đông đảo trí thức và tuổi trẻ, kể cả đông đảo đảng viên và đoàn viên cộng sản ngày càng nhận rõ sự tệ hại, xấu xa, nguy hiểm của độc quyền đảng trị, cái hay, tiến bộ, lợi ích to lớn của một chế độ dân chủ đích thật, dựa trên quyền tự do của toàn dân, trong một xã hội dân sự phát triển.

Lãnh đạo cộng sản hiện coi dân chủ là kẻ thù, là nguy cơ số một của họ. Họ coi các chiến sỹ dân chủ yêu nước dấn thân cho tự do của nhân dân là kẻ tội phạm cần trừng trị, vu cáo và tiêu diệt. Họ thâm thù luật sư Lê Thị Công Nhân vì cô gái chân yếu tay mềm này dám công khai tuyên bố "dù cho chỉ còn một mình tôi, tôi vẫn tiếp tục đấu tranh cho tự do của đồng bào tôi".

Họ thâm thù nhà giáo Vũ Hùng vì ông khảng khái nhận trước tòa án chính ông viết biểu ngữ :" Tham nhũng là hút máu dân, đẻ mất đất mất biển là có tội với Tổ tiên...", không hề ân hận vì đó là sự thật toàn dân ta cần biết rõ.

Họ run sợ dân chủ đến mức cấm tư nhân, có nghĩa là cấm toàn dân, cấm mọi công dân ra báo và viết báo, tự xoá bỏ điều then chốt trong Hiến pháp về quyền tự do tư tưởng và ngôn luận của mọi công dân; họ ngang nhiên cấm công dân, trí thức không được phản biện, vu cáo 4 ngàn trí thức ký kiến nghị ngừng khai thác bô-xít ở Tây nguyên là không hiểu biết gì(!), bị phản động(!) lôi kéo, là phá rối(!)...

Họ sợ hãi dân chủ trong xã hội cũng như trong đảng, vì khi dân chủ được thực hiện thì làm sao họ còn có thể ém nhẹm được vụ án siêu nghiêm trọng Tổng cục 2, liên quan đến các vụ án Năm Châu, Sáu Sứ, đến vụ án T4... đã được điều tra và sơ bộ kết luận bởi một Ban kiểm tra Liên ngành được thành lập ngay trước Đại hội X năm 2006. Họ kinh hoàng trước xu hướng đòi dân chủ nội bộ đảng có thể trỗi dậy, chất vấn họ về các vụ án trên đây, khi họ trót hẹn về công khai, minh bạch, về xây dựng chế độ pháp quyền, còn thế thốt " đảng không làm thay chính quyền, từ nay đảng chỉ đề nghị, gợi ý và nêu gương " (trong Báo cáo của Tổng bí thư Nguyễn Văn Linh tại Đại hội VII - tháng 6-1991). Nói đó rồi lại nuốt lời như không!

III.- Từ Leipzig đến Berlin 20 năm trước:

Năm nay là kỷ niệm chẵn 20 năm Bức tường Berlin sụp đổ. Ngày 9/10/2009 vừa qua nhân dân Đức đã tổ chức tại thành phố Leipzig kỷ niệm lớn đánh dấu 20 năm cuộc biểu tình của 70 ngàn dân Đức ngày 9-10-1989, một cuộc biểu tình hoà bình, thắp nến đòi dân chủ và tự do, đòi kết thúc chế độ độc quyền đảng trị của đảng cộng sản (mang tên đảng xã hội thống nhất Đức), đòi phá bỏ bức tường ô nhục Berlin. Cuộc biểu tình cực kỳ căng thẳng, hừng hực khí thế, đối diện với xe tăng, quân lính, cảnh sát, công an dày đặc của chính quyền cộng sản đã chuẩn bị nổ súng, đàn áp; nhưng khi nhân dân hô lớn :" chúng tôi là nhân dân đây !", "tự do là quyền sống !", " không bắn vào nhân dân !"... thì một số binh lính, công an, cảnh sát bắt đầu nhận những bó hoa của các em nhỏ, chị em sinh viên, các bà nội trợ, và thế là súng không nổ, mọi người hân hoan, chan hoà, cùng hát những bài hát dân gian, thánh ca công giáo, bài hát hoà bình. Cảnh sát, binh lính chĩa súng xuống đất, xe tăng quay lui ...

Ngay hôm sau, biểu tình hòa bình lan nhanh đến Plauen, Dresden và Đông Berlin, từ 50 ngàn đến 80 ngàn dân xuống đường, đòi dân chủ, tự do, kết thúc chế độ độc đảng, phá bỏ tường Berlin; họ ca hát, nhảy múa, tay cầm nến và hoa, lắp lại lời hô: "chúng tôi là nhân dân!","nhân dân muốn sống tự do" và nhân dân toàn thắng ! ...
Chỉ sau sự kiện Leipzig một tháng, bức tường Berlin sụp đổ tan tành vào sáng 9-11-1989, Ngày Lịch sử vào loại lớn nhất của Thế giới trong thế kỷ XX.

Phong trào đòi dân chủ ở Đức được tiếp sức bởi phong trào dân chủ ở Tiệp, Ba lan, Hungari, Rumani cũng như từ Liên xô, nên Bức tường Berlin kiên cố, dài 155 kilômét, xây dựng từ tháng 8-1961, bảo vệ chế độ độc quyền cộng sản ở Đông Đức, Đông Âu và Liên xô, tưởng như vững bền, đã tan vỡ chỉ trong một buổi sáng 9-11, trước khát vọng tự do của hàng triệu con người, trong tay chỉ có truyền đơn, biểu ngữ, ngọn nến và cành hoa, với tình cố kết cộng đồng dân tộc.

Sáng 9-11-1998 ấy cả dân tộc Đức ôm nhau, cười và khóc. Sướng quá! bất ngờ quá !

IV.- Thế cùng tất biến! Tình thế không còn có thể chịu nổi:

Vậy thì từ lịch sử và từ thực tế nước ta, trước mắt, người Việt yêu nước, yêu tự do sẽ làm gì để phá đổ bức tường thành độc đảng ? Xin được bàn như sau :

- Hãy nhận rõ thời cơ dành tự do và dân chủ cho toàn dân đã đến. Chế độ độc đảng đã tự phơi bày rõ bản chất tệ hại của nó. Độc đảng Liên Xô đã giết hại 60 triêu sinh mạng do thanh trừng phe phái, tiêu diệt trôskít, tập thể hoá nông thôn, tận diệt trí thức, tôn giáo, đày ải người chống đối trong các trại tập trung goulag ở Siberi. Độc đảng Trung quốc đã giết chết 37 triệu 55 vạn sinh mạng trong "đại nhảy vọt", giết chết 52 vạn2.877 trí thức, đảng viên trong cách mạng văn hoá vô sản, trong đó người bị tra tấn khủng khiếp nhất là chủ tịch nước Lưu Thiếu Kỳ (cùng vợ Vương Quang Mỹ bị bỏ đói sau những trận đánh đập thê thảm, ông chỉ còn 7 chiếc răng lung lay, ông bà chết như kẻ ăn mày kiệt sức...) và các nguyên soái Bành Đức Hoài, Chu Đức, Hạ Long ...chết trong đau đớn kinh hoàng và ô nhục (theo Giáo sư Trung quốc Tấn Tử Lăng trong cuốn "Ngàn Năm Công Tội ") . Độc đảng Việt nam đã giết hàng ngàn người yêu nước thuộc Quốc dân đảng, Đại Việt, Duy Dân, Đồng Minh hội, Duy Tân, Tân Việt, Dân xã, Lập hiến, Trôskít...; giết oan 20.493 địa chủ "cường hào gian ác" (theo thống kê của trung ương đảng CS) là địa chủ thường, trung nông thành thạo nghề nông và là đảng viên - trí thức, trong Cải cách ruộng đất; bắt giam, tra hỏi, đày đoạ hàng loạt sỹ quan QĐND trong vụ án không xét xử mang tên "Xét lại chống đảng "; giết, giam cầm, đày đoạ hàng ngàn văn nghệ sỹ, nhà văn, trí thức, sinh viên, học sinh trong vụ Nhân văn - Giai phẩm (với đấu tố, truy lùng Nhân văn trung ương, NV tỉnh, NV huyện, NV xã - từ Hànội, sang Hải phòng, xuống Nam định, vào Thanh nghệ Tĩnh ...); sau 30/4/1975, đày đoạ hơn 20 vạn viên chức, sỹ quan, đảng viên các đảng phái của Việt nam Cộng hòa trong các trại giam tàn bạo (mang tên trại cải tạo).Sau đó do chính sách trả thù, phân biệt đối xử, chính sách hợp tác hoá, kinh tế mới và cải tạo cưỡng bức, tạo nên 2 triệu thuyền nhân bi thảm, trong đó hàng chục vạn đồng bào chết thê thảm trong biển cả.

Những năm gần đây, tuy trong các tài liệu chính thức, bộ chính trị nói khá nhiều về "đổi mới cơ chế chính trị"(?), về "thực hiện dân chủ"(!), về xây dựng "xã hội công bằng, dân chủ, văn minh"(!), nhưng trong việc làm thì ngược lại. Họ một mực duy trì chế độ độc quyền đảng trị, đàn áp các nhà dân chủ một cách tàn bạo với những phiên tòa tiền chế, không kể gì đến biện hộ của luật sư, không cần gì chứng cớ, chụp mũ bừa các nhà dân chủ gan góc là xâm phạm an ninh(!), là nói xấu chế độ(!), trong khi chính những việc làm phi pháp, thất nhân tâm của họ, hà hiếp dân oan, bao che tham nhũng, ươn hèn cúi đầu trước bọn bành trướng mới thật sự là bôi xấu chế độ, xâm phạm an ninh quốc gia một cách nghiêm trọng nhất.

Sự lạc hậu triền miên của nước ta về sản xuất, về đời sống, về y tế, giáo dục, về tự do báo chí, về nhân quyền, về cách biệt giàu nghèo, về thực thi luật pháp, đều ở mức dưới hơn 100 nước khác theo thống kê quốc tế, đều băt nguồn sâu xa từ chế độ độc quyền đảng trị, không thể đổ lỗi cho chiến tranh đã chấm dứt từ lâu.

Thiếu vắng dân chủ là thiếu vắng tệ hại nhất, nguy hiểm nhất, là thiếu vắng dưỡng khí cho xã hội ta hơn nửa thế kỷ nay, đang trong tình trạng ngột ngạt, ngẹt thở, toàn dân không còn chịu đựng nổi !

Các nhà lãnh đạo cộng sản hãy ghi nhớ điều này : theo thống kê của Liên hợp quốc, Việt nam không có mặt trong số 44 nước đã có dân chủ đầy đủ, cũng không có mặt trong số 72 nước dân chủ từng phần, chỉ có mặt trong số nước độc đoán, không có dân chủ, không có bầu cử tự do, không có tự do báo chí, không có tự do tôn giáo. Việt nam được xếp hạng cuối, bên cạnh Cuba, Trung Quốc, Bắc Hàn, Miến điện, Somalie, Angôla, Zimbabuê, Nigiêria ...về quyền dân chủ. Thật đẹp mặt cho bộ chính trị ở Hà nội !!!

Thế mà họ vẫn rêu rao về mục tiêu xây dựng xã hội công bằng(!), dân chủ(!), văn minh(!). Độc đảng, độc quyền đảng trị đối lập với dân chủ như nước với lửa, là thủ tiêu dân chủ, coi dân chủ là thù địch. Dân chủ độc đảng chỉ là dân chủ kiểu ban ơn, bố thí, dân chủ kiểu "xin - cho", dân chủ bị thiến, giả dân chủ ở cơ sở(!) độc tài ở bên trên, dân chủ bịt miệng(!), cấm phản biện (!), một nền "dân chủ" quái dị.

Vậy thì mọi lực lượng lành mạnh của dân tộc, mọi người Việt yêu nước thật lòng, thương dân thật lòng, trong và ngoài nước, giang tay kết đoàn, lấy mẫu số chung là "xóa bỏ chế độ độc quyền đảng trị, xây dựng nền dân chủ đích thật theo chế độ dân chủ đa đảng", như Cam bốt, Thái lan, Nam dương, Đài loan, Đại hàn, đều vốn là những nước độc quyền đảng trị ở châu Á, đã sớm sủa chuyển hẳn sang chế độ đa đảng trong ổn định và hoà bình, hòa nhập trọn vẹn với thế giới dân chủ.

Không phải ngẫu nhiên mà nhiều nhà bình luận sắc sảo, bút pháp thận trọng, đắn đo từng câu từng chữ, phải nói đến "quá đáng ngang ngược", "quá thể hung bạo ", "tận cùng vô liêm sỷ ", "cực kỳ ươn hèn", cho đến cả : "việc làm phản quốc", "thái độ Việt gian ", "bất nhân, thất đức, bán nước cầu vinh, quả báo nhãn tiền", "dân không còn chịu nổi"... để nói về bộ chính trị và cái trung ương đảng hiện nay. Đó là vì chống tham nhũng thì qua loa, phù phép, diệt dân chủ thì thẳng tay, còn liên kết với mafia-xã hội đen; sang Tàu thì còng lưng, khúm núm, về nhà thì hung hăng bịt mồm người nói điều ngay thật; miệng leo lẻo nói tôn trọng tự do tôn giáo nhưng lệnh cho công an - xin lỗi bạn đọc - "bóp dái" mục sư, đánh trọng thương linh mục, hành hung đoạ đày các em tu sỹ Bát Nhã bị bỏ đói giữa đêm mưa to gió lạnh trong rừng sâu núi thẳm. Chính bộ chính trị độc đảng đổ dầu vào lửa, có những hành động cực kỳ quá đáng, gây nên "thế cùng tất biến!".

V.- Lực lượng đòi dân chủ tự do là vô tận :

Một lực lượng công dân ngày càng đông đã đứng dậy đòi tự do dân chủ, nhân quyền, chống độc quyền đảng trị với một khí thế tự tin, công khai. Cùng với các chiến sỹ dân chủ gan góc được bà con trong nước, hải ngoại và dư luận quốc tế ngưỡng mộ, được các tổ chức nhân qưyền quốc tế tôn vinh bằng các giải thưởng lớn, là cả một đội ngũ các nhà luật sư từ cụ Trần Lâm, anh Cù Huy Hà Vũ đến cô Lê Thị Công Nhân, Tạ Phong Tần..., rồi một loạt các nhà báo, blogger gan góc mang tên ngộ nghĩnh: Mẹ Nấm, Điếu Cày, Người Buôn Gió, Bố Cu Hưng, Blog Beo..., một loạt văn nghệ sỹ như các nhạc sỹ Tô Hải, Tuấn Khanh, các nhà văn Võ Thị Hảo, Phạm Đình Trọng, Tô Đức Chiêu, Nguyễn Quang Thân, Trần Huy Quang, Lê Phú Khải, Nguyễn Khắc Trường, Nguyễn Trọng Tạo.., nhà thơ Bùi Chí Vinh, hoạ sỹ Trần Nhương ... Rồi các dũng sĩ khoa học lớn tiếng đòi ngừng ngay việc khai thác bô-xít, toàn là trí thức đầu ngành khai khoáng, luyện kim, công nghệ, môi trường, am tường chuyên môn, nói có sách, mách có chứng, lôi cuốn 3 ngàn trí thức trong và ngoài nước cùng công khai ký tên, lập ra mạng bauxite Vietnam.info được người vào đọc hằng ngày gấp trăm lần mạng của đảng CS VN. Rồi lại còn cái túi khôn (hay bể chứa khôn) duy nhất ở Việt nam mang tên Viện nghiên cứu phát triển IDS do 16 trí thức tự do cầm đầu bị bức tử bởi lệnh trâng tráo cấm phản biện, chỉ làm bật dậy ý chí quật cường của kẻ sỹ dân tộc trước hiểm hoạ nội gián và xâm lược. Gần đây, ông thủ tướng Dũng còn đòi "xử lý"(!) các trí thức của IDS "vì thiếu tinh thần xây dựng" (!), nhưng ông có biết chỉ thị 97 cấm phản biện là ngang nhiên chà đạp Điều lệ đảng CS ghi rõ tự phê bình, tiếp thu phê bình là nguyên tắc xây dựng đảng, là nguyên lý sinh hoạt đảng, hay không ? Vậy ai phá hoại đảng ?!

Gần đây, khi 400 em tu sinh Bát nhã bị khủng bố thê thảm, lập tức nhà văn Hoàng Hưng bật dậy được 300 công dân yêu nước hưởng ứng công khai ngay, cũng là một nghĩa cử mới mẻ, quật khởi rất đúng hướng.

Quốc hội sắp họp hãy trả lời cho cử tri về bức tranh bi thảm trên đây. Hội nghị Trung ương ĐCS thứ 12 để thông qua các văn kiện lớn hãy phân tích và giải đáp tình hình chưa hề có như trên ở nước ta. Đại hội XI của đảng CS có dám nhìn thẳng vào sự thật như trên để tìm ra nguyên nhân hay không ?

Bộ chính trị hiện tại có dám lại kêu gọi - như các đại hội trước - toàn dân và toàn đảng ngay thật góp ý với đảng về các văn kiện sẽ được công bố hay không ? Cả nước sẽ không chịu nổi những văn kiện nói lấy được, ba hoa giáo điều, đẹp tý chút thì phô ra, xấu xa cả đống thì đậy chặt lại, cả nước nhân đó mở to mắt và phản biện quyết liệt thì họ sẽ làm gì ?

Ở Việt nam hiện nay, bức tường vô hình nguy hiểm là chế độ độc quyền đảng trị, nguyên nhân của muôn vàn đau thương, ô nhục suốt hơn nửa thế kỷ của dân ta, đã rệu rã, sứt mẻ từng mảng lớn. Uy tín của lãnh đạo không còn. Tính chính đáng của chính quyền chỉ còn mong manh, hoàn toàn giả tạo vì không do cử tri lựa chọn, do đảng tư túi kén chọn rồi ép dân bầu. Gót chân Asin của nó là ở đó.

Một cuộc thay đổi so sánh lực lượng đang diễn ra, ngấm ngầm nhưng rõ rệt.

VI.- Những sự kiện Leipzig của Việt nam :

Có thể nói Việt nam đã có những Leipzig của mình, và đang có thêm những Leipzig mới. Vụ Thái Hà là một Leipzig nhỏ của Việt nam. Giáo dân thắp nến cầu nguyện, còn kiện lại nhà nước bịa đặt là giáo dân đã nhận tội. Báo chí vu cáo Ngài Ngô Quang Kiệt bằng thủ đoạn cắt xén tuyên bố của Ngài, bị công luận chỉ mặt vạch tội, cả thành uỷ CS ê mặt vì báo Hànội mới là cơ quan ngôn luận chính thức của thành uỷ. Ba ngàn trí thức kiến nghị đòi ngừng khai thác bô-xít và Mạng Bô-xít là một Leipzig nữa. Cuộc hôi luận về Biển Đảo do 400 trí thức dân tộc tự tổ chức không cần xin phép ai cũng là một Leipzig Việt. Cuộc xuống đường của 200 ngàn giáo dân vùng Xã đoài, mang cờ đạo, thắp nến, yên lặng, trang nghiêm nghe rao giảng về tình thương thay cho oán thù, yểm trợ giáo dân Tam toà bị công an và lưu manh hành hung cũng là một Leipzig Việt nam, với nghĩa là cuộc tập dượt, biểu dương, đọ sức, thúc đẩy phong trào đấu tranh không bạo động nhưng căng thẳng, quyết liệt, không nhân nhượng với bạo quyền phản dân chủ. Mỗi cuộc Leipzig-Việt nam lớn nhỏ, là một mảng tường của chế độ độc quyền đảng trị sập đổ, vỡ nát...

Cuối năm 2009 và suốt năm 2010, lực lượng dân chủ Việt nam với dự trữ sức lực vô tận, bắt nguồn từ lòng dân, từ hồn thiêng dân tộc, từ thế lực dân chủ quốc tế, sẽ phô trương sức mạnh của mình, với nhiều, rất nhiều Leipzig Việt nam nữa.

Điều thú vị là nhiều đảng viên CS cấp cao như ông Mười Hương, ông Nguyễn Trung, ông Vũ Khoan, trung tướng Đặng Quốc Bảo... cũng đòi thực thi dân chủ trong đảng và ngoài xã hội. Cả một loạt đảng viên ngừng sinh hoạt, trả thẻ đảng vì chọn dân chủ cho nhân dân, không còn chịu nổi chế độ đảng trị. Và cả nhóm chuyên viên Đại học Harvard tại Hànội cũng 2 lần khẩn thiết khuyến cáo Bộ chính trị Hànội phải thay đổi hẳn thể chế (từ độc đoán sang dân chủ; từ kinh tế quốc doanh là chủ đạo sang bình đẳng các loại sở hữu), nếu không mọi đổi mới chỉ là xoa bóp để chữa một căn bệnh hiểm nghèo !

Để rồi nhân dân Việt nam ta sẽ có một buổi sáng lịch sử 9-11-1989 (ngày bức tường Berlin sụp đổ) của mình, khi bức tường thành toàn trị Việt nam là chế độ độc đảng lạc lõng, tệ hại, đã từ lâu thuộc về dĩ vãng tối tăm, nhưng vẫn gượng gạo tồn tại, sẽ sụp đổ tan hoang trước sức mạnh và ý chí quật khởi của toàn dân.

Ngày nào ? Tuỳ ở mỗi một chúng ta, tuỳ ở toàn dân ta. Xin nhớ : ngày 7-10-1989 Quốc khánh chẵn 40 năm Cộng hoà dân chủ Đức, thủ lãnh cộng sản Honecker ba hoa : "bức tường Berlin sẽ tồn tại sang thế kỷ sau", thì nó chỉ tồn tại thêm có 33 ngày đêm (!), để đổ sập vào sáng 9-11-1989, dẫn đến sự rẫy chết của chế độ độc đảng, đảng trưởng Honecker bị kết án tử hình, được hạ xuống chung thân do trọng bệnh, để chết ở tận Chilê xa xôi, quê hương của con rể ông ta.

Lịch sử là thế. Cuối cùng công bằng là thế. Sức dân là thế.

Ngày chế độ độc qưyền đảng trị ở Việt nam biến mất sẽ đến. Bộ chính trị Hànội lo sợ chỉ còn biết dơ lên con ngáo ộp "rối loạn, hỗn loạn, máu chảy ..." để hù doạ.

Lực lượng hùng hậu dân chủ, yêu nước, trong sạch, tinh hoa dân tộc hiện tại có thừa tâm huyết và mưu lược để cùng toàn dân xây dựng nền dân chủ chân chính trong hòa bình và luật pháp nghiêm minh, đưa nền chính tri - văn hoá - kinh tế nước Việt nam lên một tầng cao văn minh mới, đưa lại phát triển và phồn vinh cho toàn xã hội, hoà nhập trọn vẹn với thế giới dân chủ hiện đại.

Bùi Tín
Paris 18-10-2009.
(Tác giả Bùi Tín còn có trang blog ở http://www.voanews.com/Vietnamese/)