Thứ Tư, 10 tháng 3, 2010

Truy tố Đảng Cộng Sản Việt nam và đám sát nhân VC ra trước tòa án Hình Sự Quốc Tế về tội diệt chủng ( Phan 2)

(Tiep theo bai truoc )

Cũng trong thời gian nầy, tại vùng Bến Ngự, Từ Đàm, Nam Giao, đại đa số dân chúng chạy ra khỏỉ nhà, đều bị Việt Cộng bắn chận đẩy lui, đành trốn tại nhà. Lực lượng an ninh của Tống Hoàng Nguyên, Bảy Lanh và đám cơ sở nằm vùng lục xét từng nhà một, bắt và dẫn đi một số người. Dân chúng đã nhận diện rõ những tên nằm vùng thật nguy hiểm như tên Nguyễn Tú một võ sư môn phái Thiếu Lâm, nhà ở sát lăng vua Tự Đức, gần đồi Vọng Cảnh.

Tên thứ hai là Cửu Diên và con trai của y là một sĩ quan Thiếu úy QLVNCH đào ngũ theo VC truớc Tết Mậu Thân cả hai cha con tên nầy dều ở trong lực luợng của Bảy Lanh. Trong số những người bị hai tên Tú và Diên bắt dẫn đi có hai ông là Tôn Thất Hậu, Chủ tiệm chụp hình Tự Do tại gần chùa Từ Đàm, và Ông Nguyễn văn Nhẫn chủ tiệm hớt tóc cũng ở gần đó, Hai ông Tôn Thất Hậu, và Nguyễn văn Nhẫn là bạn rất thân của tên Cửu Diên và tên Tú vậy mà sau Mậu Thân, thân nhân hai ông nầy đã tìm ra xác của hai ông bị chôn sống tại vùng chùa Từ Hiếu.

- Cũng tại vùng Từ Đàm, Bến Ngự, hai người cháu nội của Cụ Phan Bội Châu là Đại úy Quân Cảnh Tư Pháp Phan Thiện Cầu, và Phan Thiện Tuờng cũng bị bọn chúng chôn sống. Oái ăm thay trong khi đó anh ruột của Đại úy Phan thiện Cầu và Phan Thiện Tường là Đại Tá Việt Cộng Phan Thiện Cơ đang là Tư Lệnh mặt trận ở Tây Nguyên.

Đại Tá VC Phan Thiện Cơ, Ông nghĩ gì khi các đồng chí của ông bắt hai ngừoi em của ông đem đi chôn sống? Hay đó cũng là những thường tình trong phong tục tập quán văn hóa của đảng? Ông noi gương của đồng chí Trường Chinh? Dưới ánh sáng soi đường của đảng, thì cha mẹ còn chưa kể , xá gì anh em phải không ông?
Năm 1973 đại tá Phan thiện Cơ là thành viên trong ủy ban kiễn sóat đình chiến tại Tân Sơn Nhất, Saigòn.

- Cũng tại vùng Từ Đàm, Ông Võ Thanh Minh một trong những huynh trưởng Huớng Đạo kỳ cựu, người mà vào năm 1954 dã dựng lều bên hồ Geneve ngồi thổi sáo phản đối hiệp định chia đôi đất nuớc cũng bị Việt Cộng bắt dẫn đi chôn sống.

- Tại vùng gần chùa Tuờng Vân, Ông Lê Hữu Bôi chủ tịch Tổng Hội Sinh Viên Sài Gòn, là sinh viên Học Viện Quốc Gia Hành Chánh ra ăn Tết ở Huế cũng bị Việt Cộng bắt đi chôn sống vì nghi ông Bôi làm cho CIA.

- Tại vùng Cầu Lòn, Thầy Lê văn Thi nguyên giáo sư Quốc Học, sau đó du học Mỹ, đậu PhD về nguyên tử lực về nuớc phục vụ tại lò nguyên tử Đà Lạt, ra Huế ăn Tết bị VC bắt đi chôn sống vì tội là chuyên viên nguyên tử, khi bọn chúng bắt thầy Thi, phụ thân của thầy can thiệp cũng bị bọn chúng bắt luôn, sau đó gia đình đã tìm ra xác của thầy và ông cụ bị chôn sống gần xã Thủy Xuân.

Tóm lại, tại vùng Bến Ngự, Từ Đàm, Trường Cửi, Nam Giao, Thủy Xuân, Lịch Đợi, Cầu Lòn số nạn nhân bị chôn sống khỏang hơn 200 người.

- Tại nhà thờ Phủ Cam, sau một thời gian vây kín làng Phủ Cam, cuối cùng bọn VC tấn công và xông thẳng vào nhà thờ, bắt đi khoảng 300 thanh niên, dẫn lên giam giữ tại Chùa Từ Đàm. Mãi đến ngày 19 tháng 9 năm 1969 lực luợng hành quân của QLVNCH đã phát giác ra được 428 xác chết tại khe Đá Mài và vùng lân cận, trong đó, sau khi xác nhận, chứng thật có 300 xác của 300 thanh niên Phủ Cam đã bị VC bắt và dẫn đi.

- Tại nhà thờ Dòng Chúa Cứu Thế, gần khu An Cựu thuộc Quận III thị xã Huế có khỏang trên 500 đồng bào đang lánh nạn tại đó. Các đơn vị an ninh của đại tá Công An Bảy Lanh, các cơ sở nằm vùng như cha con ông Thiên Tuờng, đoàn viên tự vệ khu phố của Nguyễn Đắc Xuân tràn vào khu nhà thờ thanh lọc đồng bào, bắt và dẫn đi khỏang 300 người, trong đó có Thượng Nghị sĩ Trần Điền.

300 người bị bắt nầy đã không bao giờ trở về với gia đình tất cả đã bị chôn sống tại vùng Lăng Xã Bàu, Lăng Xá Cồn thuộc quận Hương Thủy, Tỉnh Thừa Thiên, trong đó có Thượng Nghị Sĩ Trần Điền.

- Trường trung học Thiên Hựu là nơi VC đặt bộ chỉ hụy nhẹ của Mặt trận cánh Nam do Đại Tá VC Thân Trọng Một chỉ huy, nơi đây cũng là chỗ Đại Tá Công An Việt Cộng dùng làm nơi giam giữ những nhân vật cao cấp hành chánh, quân sự của chính phủ VNCH mà bọn chúng bắt được. Điển hình là Ông Bảo Lộc, Phó Tỉnh Trưởng Tỉnh Thừa Thiên bị giam giữ tại đây trước khi đưa ra Bắc.

Tại Quận II trong những ngày đầu của “bạo lực cách mạng” khởi đi từ ngày mồng ba Tết, nhằm ngày 2 tháng 1 năm 1968, một số viên chức Quân, Cán, Chính của chính phủ VNCH đã bị các Đội Tự Vệ khu phố của Nguyễn Đắc Xuân và tên thợ nề Nguyễn Bé Chủ tịch khu phố Chính quyền Cách mạng mới thành lập lùng bắt tại nhà, họ bị bọn chúng hành hạ đánh đập và cuối cùng bị xử bắn. Danh sách quá dài, nếu viết ra cũng vài trăm ngừoi, chỉ xin nêu một vài trường hợp điển hình như:

- Thiếu tá Từ Tôn Kháng, Tỉnh đòan Trưởng Xây Dựng Nông Thôn.
- Ông Trần văn Cư, Phó giám Đốc Nha CSQG Vùng I
- Ông Lê văn Phú Quận Trưởng Quận II.
- Ông Trần văn Nớp, nguyên trưởng ban Nhân viên Bộ Chỉ Huy CSQG/Thừa Thiên-Huế.
- Chồng bà chủ quán bún bò Mụ Rớt
- 13 nhân viên Cảnh Sát bị bắt tại nhà thuộc khu vực Quận II, tất cả đều bị xử bắn.

Bà Lê Thị Trâm ở đường Mạc Đĩnh Chi bị người tớ gái là đòan viên trong đội tự vệ của Nguyễn Đắc Xuân bắn ngay tại nhà vì tư thù.

Cũng cần nhắc lại ba vụ giết người tàn bạo và tán tận lương tâm nhất do Nguyễn Đắc Xuân, Tôn Thất Duơng Tiềm, Hòang văn Giàu thực hiện tại quận I, và Vụ Tòa án Nhân Dân tại truờng Gia Hội thuộc Quận II do Hoàng Phủ Ngọc Tuờng ngồi ghế chủ tịch phiên tòa, và bốn bác sĩ người Đức Giáo sư Trường Đại học Y Khoa Huế bị sinh viên Y khoa Hoàng Phủ Ngọc Phan bắt và sau đó bị bọn chúng chôn sống gần chùa Tường Vân .

1- Nguyễn Đắc Xuân xử bắn Trần Mậu Tý.

Rạng sáng ngày mồng hai Tết, tại khu vực của Đông Ba thuộc Quận I thị xã Huế, đôi An Ninh và tự Vê của Nguyễn Đắc Xuân đã dẫn 6 nạn nhân ra đứng sắp hàng ngang úp mặt vào tường tại thượng thành ngay cửa Đông Ba. Nhiều nhân chứng đã kể lại rằng họ nhận diện được 2 nạn nhân trong 6 người nầy là:

- Ông chồng bà Nội thuơng gia, chủ tiệm xe đạp tại gần cuối đường Phan Bội Châu.
- Sinh viên Trần Mậu Tý.

Nhiều nhân chứng cũng đã nhận diện được ngoài tiểu đội VC có mặt tại hiện trường còn có Nguyễn Đắc Xuân, Giáo sư Tôn Thất Duơng Tiềm, Giáo sư Hoàng Văn Giàu.

Chính Nguyễn Đắc Xuân đã đích thân xử bắn Trần Mậu Tý, và giáo sư Tôn Thất Dương Tiềm ra lệnh cho Tiểu đội VC xử bắn 5 nạn nhân kia.

Vậy Trần Mậu Tý là ai mà Nguyễn Đắc Xuân Đích thân xử bắn?

Trần Mậu Tý là nhân viên tình báo của Ty CSQG/Thừa Thiên-Huế. Hoạt động trong lòng địch. Anh cũng là đảng viên đảng Đại Việt.
Trong suốt thời gian cuộc tranh đấu 1966, Trần Mậu Tý còn là sinh viên Đại học Huế, và khi Nguyễn Đắc Xuân theo lệnh Trí Quang và Trung Tá VC Hòang Kim Loan thành lập 3 đại Đội Sinh Viên Quyết Tử thì Trần Mậu Tý là một trong 3 đại đội Trưởng đại đội Quyết Tử. Trần Mậu Tý và Nguyễn Đắc Xuân là đôi bạn thân. Trần Mậu Tý cũng đã từng giúp Nguyễn đắc Xuân thóat hiểm, khỏi bị chúng tôi bắt khi Nguyễn Đắc Xuân đang trốn tại chùa Tường Vân đợi giao liên VC đưa lên mật Khu vào tháng 7/1966.

Có lẽ sau nầy Trần Mậu Tý vì bất cẩn đã để lộ là nhân viên tình báo và ngoài ra cũng có thể lộ là đảng viên đảng Đại Việt, nên khi đột nhập vào thành phố Nguyễn Đắc Xuân quyết tìm bắt cho được Trần Mậu Tý và thẳng tay bóp cò súng Ak 47 vào người Trần Mậu Tý. Trần Mậu Tý đã nhận lãnh cái chết thê thảm từ chính người bạn thân Nguyễn Đắc Xuân, người mà Tý đã mặng tình cảm giúp bạn thóat thân, nay trở về giết Tý. Câu nói “Cứu vật, vật trả ơn, cứu nhơn, nhơn trả oán” quả không sai khi áp dụng cho bọn cộng sản.

Một nén hương lòng cho chiến hữu Trần Mậu Tý, một nhân viên tình báo của ty CSQG/Thừa Thiên Huế đã bỏ mình vì tận tụy với chính nghĩa quốc gia, với đồng bào và xứ Huế.

Xin được vinh danh anh, cho dù đã quá trễ. Bốn mươi hai năm rồi Tý!

2- Giáo Sư C Hoàng Phủ Ngọc Tường Chủ Tịch Tòa Án Nhân dân tại truờng Gia Hội Quận II thị xã Huế

Trong những ngày đầu chiếm Huế, Tống Hòang Nguyên trưởng Ban An Ninh Khu ủy Trị Thiên, cùng hai thành ủy viên Thành ủy Huế là Hòang Kim Loan, Hòang Lanh thiết lập Tòa Án Nhân Dân đầu tiên tại trường học Gia Hội thuộc Quận II thị xã Huế.

Ông Quan Tòa là Giáo sư Hoàng Phủ Ngọc Tường, hiện diện có Nguyễn Đắc Xuân Trưởng Đòan An Ninh Bảo Vệ Khu Phố, Hòang Phủ Ngọc Phan, Nguyễn Thiết chủ tịch Ủy Ban Nhân Dân Quận II, Nguyễn Bé Chủ Tịch khu phố, và đằng sau là Hoàng Lanh và Hoàng Kim Loan tham dự.

Nạn nhân thuộc thành phần Công chức, Quân Nhân, Cảnh Sát, trốn tại nhà, bị bắt. Những người nầy bị ông tòa Hoàng Phủ Ngọc Tường xếp họ vào loại ác ôn. Một số khác là cô nhi quả phụ, vợ con của anh em quân nhân, Cảnh sát, Địa Phương Quân, Nghĩa Quân, cán bộ Xây dựng Nông Thôn đã tử trận. Tất cả những người nghèo khổ nầy, đi làm tạp dịch như dọn dẹp phòng ngủ, giặt quần áo v.v…cho lính Mỹ tại căn cứ Dạ Lê, Phú Bài hoặc ở cơ quan MAC-V kiếm sống, nuôi con nuôi cháu, số người nầy được ông tòa Hòang Phủ Ngọc Tường xếp vào loại làm việc cho tình báo Mỹ, CIA.

Với những tội danh nêu trên, tất cả phải bị nhân dân anh hùng Thừa Thiên-Huế và Chính quyền Cách mạng trừng phạt đích đáng để làm gương bằng bản án tử hình …
Kết quả có 204 nạn nhân lãnh bản án tử hình, và tất cả bị chôn sống ngay tại chỗ, trong khuôn viên truờng Gia Hội.

Tháng 5/1972 khi bắt được Trung Tá VC Hòang Kim Loan đích thân tôi thẩm vấn y và hỏi rất kỹ về tòa án Nhân Dân tại truờng Gia Hội Quận II thị Xã Huế, thì Trung Tá VC Hòang Kim Loan khai như sau:

“Tống Hoàng Nguyên , Hoàng Lanh và tôi hội ý với nhau. Lúc đầu có ý định đưa Nguyễn Đắc Xuân, nhưng sau đó chúng tôi chọn Hoàng Phủ Ngọc Tường, bởi lẽ vào thời điểm đó, Hoàng Phủ Ngọc Tường đang giữ chức Tổng Thư Ký Lực Lượng Liên Minh, Dân Chủ Dân Tộc Hòa Bình. Đây là một lực lượng kết hợp các thành phần trí thức, tôn giáo, những lực lượng và cá nhân nhũng nhân vật có uy tín tại Huế đứng lên chống Thiệu Kỳ, chống Mỹ. Vậy tòa án Nhân Dân giao cho Tổng thư ký của lực lượng nầy đại diện dân chúng Huế ngồi xử các tên ác ôn, các tên tay sai của Thiệu-Kỳ và của Mỹ là thích hợp và thuận lòng dân.”

3- Hòang Phủ Ngọc Phan bắt và sát hại bốn giáo sư Y khoa người Đức thầy của Phan, và bắn chết 3 người bạn sinh viên y khoa.

Theo chương trình trợ giúp của chính Phủ Cộng Hòa Liên Bang Đức với truờng Đại Học Y Khoa Huế, bốn vị bác sĩ ngừoi Đức có tên là:

Bác Sĩ Raimund Discher.
Bác Sĩ Hort Gunther Kranick và vợ
Bác sĩ Slois Alterkoster.

Họ đến Huế giảng dậy tại trường Đại Học Y khoa Huế, đồng thời còn làm việc tại Bệnh Viên Trung ương Huế, họ là ân nhân của hàng ngàn bệnh nhân người Huế. Vậy mà những ngày đầu chiếm Huế, nhiều nhân chứng đã thấy rõ Hòang Phủ Ngọc Phan đi cùng toán An Ninh Thành đến vây bắt 4 vị thầy của mình, và sau đó tham dự vào cuộc chôn sống bốn vị bác sĩ nầy tại vùng gần chùa Tường Vân.

Ngoài ra khi chiếm và lục sóat, đập phá một số phòng ốc và dụng cụ của truờng Đại Học Y khoa, Hòang Phủ Ngọc Phan đã bắt gặp một người bạn học của y đang lẩn trốn với người em gái trong đó, Phan dem người bạn nầy ra bắn ngay truớc sự chứng kiến kinh hòang của ngừoi em gái. Hoang Phủ Ngọc Phan bắn Sinh viên nầy vì tình nghi anh ta làm cho tình báo CIA. Sau đó Hoàng phủ Ngọc Phan bắt cô gái dẫn về nhà của cô ta để tìm kiếm thêm hai người anh của cô ta ở đường Hàm Nghi thuộc quận III thị xã Huế.

Khi Hoàng Phủ Ngọc Phan và toán VC An Ninh Thành ập vào nhà của cô ta, hai người anh của cô ta đang trốn trên gác. Những loạt đạn AK 47 của đám An ninh VC và của Hòang Phủ Ngọc Phan đã đốn ngã hai thân xác từ trên gác rơi xuống nền nhà. Mọi ngừoi trong gia đình kinh hòang la hét…Ông Cụ nội của cô ta đã uất hận mất bình tĩnh chửi Hoàng Phủ Ngọc Phan nặng lời, nên đã bị Phan bắn một lọat AK vào người, ông Cụ ngã xuống chết tại chỗ. Cô gái đó nay là một thiếu phụ và cách đây gần một năm đã kể lại với tôi câu chuyện đau thuơng nầy bằng một giọng nói đầy đau buồn:

“ Ông biết không…chứng kiến cảnh ba người anh ruột và ông nội bị bắn chết truớc mắt mình, tôi xin lỗi ông đã phải nói như thế nầy: Khi đó tôi quá sợ đã đi tiểu và đi tiêu trong quần hồi nào mà không hay.

Mẹ tôi đã điên lọan, mất trí gần một năm sau đó, tôi cũng vậy”.Thiếu phụ đó đã viết bản trường thuật đầy đủ sự việc trên cho tôi, và bà ta bằng lòng đứng ra tố giác và làm nhân chứng vụ nầy một khi vụ nầy được đưa ra truớc Tòa Án Hình Sự Quốc Tế.

Vì lý do an ninh của bà ta và gia đình, tôi không thể tiết lộ danh tánh và nơi cư ngụ của bà ta, chỉ có thể nói rằng, bà ta hiện đang định cư tại Hoa kỳ và sẵn sảng phối hợp với chúng ta đứng ra truy tố tên sát nhân Hòang Phủ Ngọc Phan ra Tòa án Hình Sự Quốc Tế về tội diệt chủng.

Tóm lại Hồ Chí Minh, Bộ Chính Trị đảng Cộng Sản Việt Nam và những kẻ nội thù, những tên VC nằm vùng, đã là những tên đồ tể, những kẻ giết hại dân Huế không nương tay trong những ngày đầu xuân Mậu Thân 1968 tại Huế.

Huế trong 624 giờ kinh hoàng, Huế trong địa ngục có thật, địa ngục trần gian.

Huế trong 624 giờ đã có 5.327 thường dân vô tội bị Việt Cộng sát hại và 1.200 người bị bọn chúng bắt đi mất tích. Đây là một cuộc tàn sát đồng bào, đồng chủng dã man tàn bạo chưa từng có trong lịch sử Việt Nam.

Ngoài số 5.327 thường dân vô tội Huế bị sát hại, còn có một số viên chức quân, cán, chính, các vị tu sĩ và một số nhân viên ngoại quốc đã bị VC sát hại được liệt kê như sau:
1- Ô. Trần Đình Thương Phó thị Trưởng thị xã Huế bị bắn ngay truớc tư gia.
2- Thượng Nghị Sĩ Trần Điền bị bắt tại dòng Chúa Cứu Thế, sau nầy tìm ra thi hài tại Lăng Xá Bàu.
3- Ô. Bảo Lộc bị bắt và dẫn ra Bắc
4- Thiếu tá Từ Tôn Kháng, Tỉnh Đoàn Trưởng Tỉnh Đoàn Xây Dựng Nông Thôn bị bắn chết tại tư gia.
5- Nguyễn văn Cư, Phó Giám đốc CSQG/Vùng I bị bắn chết tại tư gia
6- Lê văn Phú, Quận Truởng Quận II bị bắn chết tại tư gia.
7- Trân văn Nớp , trưởng ban Nhân Viên BCH/CSQG/Thừa Thiên-Huế, bị bắn chết gần tư gia.
8- Ông Nguyễn Văn Đãi, Phụ tá Đại Biểu Chính phủ, bị bắt đưa ra Bắc.
9- Ông Nguyễn Khoa Hòang, chánh án Tòa Thượng Thẩm Huế cùng người con trai bị bắn chết tại tư gia.
10-Thiếu tá Bửu Thạnh, Ủy viên tòa án Quân Sự mặt trận bị bắt và bị bắn chết
11- Chuyên viên nguyên tử lực giáo Sư Lê văn Thi và phụ thân bị bắt và bị chôn sống gần xã Thủy Xụân.
12- Bốn vị giáo sư đại học Y Khoa ngừoi Đức Tình nguyện giảng dạy tại truờng Đại Học Y khoa Huế bị bắt và bị chôn sống:
Bác Sĩ Raimund Discher
Bác Sĩ Hort Gunther Kranickvà bà vợ
Bác Sĩ Slois Alterkoster
Ngoài việc giảng dạy tại Đại Học Y Khoa Huế, bốn vị bác sĩ nầy đã làm việc tại Bệnh viện Trung Ương Huế, cứu sống rất nhiều bệnh nhân.
13- Linh Mục Dom Roman Guillaurn bị bắn chết ngay tại dòng tu Thiên An.
14- Linh mục Urban và Gay thuộc Dòng tu Thiên An cũng bị bọn chúng bắt đi, sau đó tìm được xác của họ gần lăng Vua Đồng Khánh.
15- Linh mục Bửu Đồng bị bắt và sau đó tìm được xác tại Phú Xuân.
Căn cứ theo bá cáo cửa lực Lượng Cảnh Sát Quốc Gia Tỉnh Thừa Thiên và thị xã Huế có khỏang 19 địa điểm có mồ chôn tập thể ở một số quận tại tỉnh Thừa Thiên và 3 quận ở thành phố Huế được liệt kê như sau:

1- Quận I:
Mồ chôn tập thể gần cửa Đông Ba.

2- QuậnII:
Trường học Gia Hội, Bãi Dâu, chùa Áo Vàng tức Tăng Quang Tự..

3- Quận III:
Sau lưng Tiểu Chủng viện
.
4- Quận Hương Thủy:
Cồn Hến, Lăng Xá Bàu, Xăng Xá Cồn, Nam giao, gần Chùa Tường Vân, cạnh lăng vua Tự Đức, lăng vua Đồng Khánh, cạnh lăng Đông Cung Thái Tử Nguyễn Phúc Cảnh, Chùa Từ Hiếu, Nhà máy nuớc Vạn Niên, đồi Quảng Tế, khu vực dòng tu Thiên An, Lăng Vua Khải Định, Làng Châu Chữ
.
5- Quân Hương Trà:
Cầu An Ninh, trường tiểu học An Ninh Hạ, chợ Thông, trường Văn Chí.

6- Quân Phú Vang.
Vùng Tiên Nộn

7- Quận Phú Thứ:
Vùng Đồng Di, Tây Hồ.

8- Quận Nam Hòa :
Vùng Định Môn, Lăng Vua Gia Long, Khe Lụ, Khe Đá Mài.

Mỗi mồ chôn tập thể ít thì năm, mười, thi hài, nhiều thì vài trăm thi hài.
Có thể nói:

- Huế trước Mậu Thân 1968.
Dân chúng sửa sọan đón xuân trong niềm hân hoan của những ngày thanh bình hưu chiến.

- Huế trong những ngày Tết Mậu Thân 1968
Dân chúng đón xuân trong kinh hoàng, trong máu và nuớc mắt, trong thây người và xác chết.

- Huế sau 26 ngày Tết Mậu Thân 1968
Dân chúnh Huế đón xuân trong hoang tàn, đổ nát, trong tang tóc ngậm ngùi, trong chờ đợi mòn mõi người thân, những người đã bị VC bắt dẫn đi chưa trở về.

Nhưng rồi ngày tháng qua, họ chợt hiểu những người thân yêu của họ đã bị VC bắt đi sẽ vĩnh viễn không bao giờ trở lại, vì tất cả đã bị giết bằng cách chôn sống, bằng mã tấu, bằng vật cứng đập vào đầu và thân xác người thân bị vùi lấp dưới hầm sâu, hố cạn, đó đây trên đồi núi vùng đất Thừa Thiên-Huế.

- Huế sau Mậu Thân 1968.
Huế với hàng ngàn cỗ quan tài, với khăn tang áo chế đầy đường, đầy phố, Huế phủ kín một màu trắng tang tóc, một giải khăn tang trắng kéo dài từ thành phố lên tận Ba Đồn nơi an nghỉ tập thể của hàng ngàn dân lành vô tội.
Đã bốn mươi mốt năm trôi qua, đảng Cộng Sản Việt Nam vẫn lặng thinh, giấu nhẹm vụ tàn sát diệt chủng nầy. Những tội đồ, những tay sát thủ, những quỷ dữ nhúng tay vào máu dân lành vô tội tại Huế vào Mậu Thân 1968 vẫn trơ tráo chối tội sát nhân.

Vào ngày 1 tháng 2 năm 2008 , tức là ngày 25 tháng Chạp năm Đinh Hợi, 5 ngày nữa là Tết Mậu Tý, Trung ương đảng Cộng Sản Việt Nam làm một cuộc mít-tinh diễn hành kỷ niệm 40 năm ”Chiến thắng Mậu Thân 1968” tại thành phố Sàigon. Nhiều cấp lãnh đạo cũ và mới của Trung Ương đảng Cộng Sản đều có mặt trong buổi lễ.

Trong khi bọn chúng đang làm lễ kỷ niệm “40 năm chiến thắng Mậu Thân”, thì tại Huế chắc hẳn, truớc 5.327 bàn thờ vong linh dân lành vô tội đã bị bọn Cộng Sản thảm sát, thân nhân họ cũng đang âm thầm làm lễ. Đó là lễ tưởng niệm, lễ thuơng tiếc, lễ uất hận, lễ đau buồn. Thân nhân của những vong linh nầy đang nuốt nước mắt cho sự oan khiên phẫn nộ thấu trời.

Lễ nào cũng gọi là lễ, nhưng có những buổi lễ trái với đạo làm người, trái với luân thường đạo lý. Đó là lễ hội ăn mừng Mậu Thân của Cộng Sản, Chúng ăn mừng vì đã phá hủy được cố đô Huế, nơi di tích lịch sử của một triều đại, chúng ăn mừng chiến thắng Mậu Thân 1968 vì đã giết được 5.327 thường dân vô tội và bắt đi mất tích vĩnh viễn 1.200 thường dân vô tội khác.

Câu hỏi được đặt ra:

Ai đã ra lệnh, ai thi hành, ai chịu trách nhiệm vụ tàn sát dân Huế trong Mậu Thân năm 1968?
Bộ chính trị đảng Cộng Sản Việt Nam vẫn giữ im lặng như họ đã từng giữ im lặng trong các tội ác cũ của họ như Cải Cách Ruộng Đất, Nhân Văn Giai Phẩm, Xét Lại Chống Đảng v.v…

- Cựu Đại Tá Cộng Sản Bùi Tín, hiện đang sống tại Pháp, một đảng viên Cộng Sản lâu đời, đã gián tiếp trả lời giúp cho Bộ Chính Trị đảng Cộng Sản Việt Nam bằng cách tráo trở, đổi trắng thay đen rằng:

“ Khi mở cuộc tiến công vào Huế, bộ đội miền Bắc đã cơ bản chiếm được thành phố Huế, vào đêm mồng 4 tháng 2, ngay lúc ấy đã có 5 ngàn Sĩ Quan, quân nhân đủ loại ra trình diện.

Trong bản quy định kỷ luật chiến trường có ghi:

Không được đánh đập tù binh, chỉ có các cán bộ chỉ huy và chuyên môn mới được hỏi cung tù binh…

Kiểm tra lại thì không một ai, không một cấp nào ra lệnh thủ tiêu tù binh cả.”

Miệng lưỡi những tên Cộng Sản lưu manh từ xưa đến nay vẫn như vậy. Thực tế không hề có chuyện 5 ngàn sĩ quan, quân nhân đủ loại ra trình diện các đồng chí của ông Bùi Tín trong đêm 4 tháng 2 năm 1968. Đó là chuyện bịa đặt láo khoét.

Thực tế chỉ có 5.327 thường dân Huề vô tội, vì tin lời dụ dỗ của bọn chúng ra trình diện trong thời gian 22 ngày chiếm Huế đã bị các ồng chí của Ông Bùi Tín bắt, giết. Họ không mặc quân phục, cũng chẳng cầm súng chiến đấu tại mặt trận thì tại sao có thể gọi là tù binh, và cũng chẳng phải là hàng binh.

Con số 5327 thường dân vô tội bị giết là tù dân sự, một số bị bắn chết tại nhà, tại thành phố, số lớn còn lại bị các đồng chí của ông Bùi Tín hạ sát truớc khi thua trận tháo chạy. Thậm chí Bùi Tín còn nói những người bị sát hại là do bom đạn của Mỹ và VNCH.

Xin hỏi Bùi Tín bom đạn nào của Mỹ của VNCH khi 5.327 nạn nhân bị chết một số bị chết vì ngộP thở bị chôn sống dưới hầm sâu hố cạn, một số khác chết vì bị vật cứng đập vào đầu bể sọ?

Bùi Tín đã xuyên tạc sự thật để chạy tội sát nhân, diệt chủng cho Hồ Chí Minh, cho đảng Cộng Sản Việt Nam, liệu ông có làm được điều nầy với lịch sử? hay hành động đó chỉ làm mọi người thấy rõ thêm bộ mặt tráo trở của ông mà thôi.

Tôi xin gởi tặng ông và bất cứ những ai cố tình bóp méo, bưng bít, che đậy tội ác của bọn cộng Sản Việt Nam qua mấy câu thơ đầy sắt máu của Tố Hữu, một đồng chí thân thiết của ông:

Giết giết nữa bàn tay không phút nghỉ
Cho ruộng đồng lúa tốt, thuế mau xong
Cho đảng bền lâu cùng rập bước chung lòng,
Thờ Mao Chủ Tịch, thờ Xít ta Lin bất diệt.

- Nguyễn Đắc Xuân tên đại đồ tể sắt máu, giết người không gớm tay cũng đã chối tội, “Ngay khi trận đánh bắt đầu, tôi ở tuyến đầu của Bộ Chỉ huy Cánh Bắc. Vài ngày sau lui về phía sau lo cho thuơng binh”.

Như vậy cuộc tàn sát dân lành vô tội tại Huế trong suốt 22 ngày Nguyễn Đắc Xuân không nhúng tay vào? Kẻ nào đó đã giả dạng Nguyễn Đắc Xuân, một Nguyễn Đắc Xuân sắt máu, hận thù, vai mang AK47, lưng mang súng lục K54, rút súng bắn thường dân, ngụy quân, ngụy quyền, công an, cảnh sát ngụy không chút nuơng tay không phải là Nguyễn Đắc Xuân mà là kẻ nào đó dã giả dạng? Kẻ đó hẳn cũng đã giả dạng Nguyễn Đắc Xuân bắn chết Trần Mậu Tý người bạn chí thân của Nguyễn Đắc Xuân, chứ không phải là ông. Kẻ nào đó đã giả dạng Nguyễn Đắc Xuân sáng ngày mồng hai Tết đi kêu gọi đồng bào Huế trong Quận I và Quận II hãy treo cờ Lực Lượng Liên Minh Dân Chủ Dân Tộc Hòa Bình của Ông Thích Đôn Hậu lên, nếu không có thì lấy cờ Phật Giáo treo lên!

Âm mưu thâm độc định vu oan giá họa cho Phật Giáo cũng không phải là Nguyễn đắc Xuân mà là kẻ nào đó giả dạng Nguyễn Đắc Xuân?

Sau gần 42 năm, tuổi đời mỗi ngày mỗi nhiều, qua bao thăng trầm thay đổi của lịch sử sự thật đã rỏ ràng, thì Nguyễn Đắc Xuân vẫn vậy. Vẫn giọng điệu sắt máu, vẫn lưu manh xảo quyệt, điếm đàng hạ cấp. Một thay đổi độc nhất của Nguyễn Đắc Xuân là tự phong và hãnh diện cho mình là “Nhà Huế Học”. Nguyễn Đắc Xuân không còn hãnh diện “Nghề Việt Cộng nằm vùng” nữa sao? Mà lại chuyển thành nghề nhà “Nhà Huế Học”? Cái danh vị nầy nghe khá buồn cười, ngô nghê, và hợm hĩnh. Tất cả những gì Nguyễn Đắc Xuân viết về Huế, về triều đại nhà Nguyễn đều do một số tài liệu mà sau 1975 ông ta đã dùng quyền hạn của tên sát nhân nằm vùng Mậu Thân Huế, cướp giựt tại một vài nơi trong đại nội, trong thư viện đem ra sao chép lại, rồi tự phong “Nhà Huế học” và nhà “Huế Học “ cũng không bao giờ đề cập đến Tết Mậu Thân 1968 và vụ thảm sát 5.327 đồng bào Huế vô tội mà trong đó Nguyễn Đắc Xuân đã là một trong những tên sát nhân của vụ tàn sát nầy. Như vậy có thể gọi là nhà “Huế Học” không? Viết về Huế mà không viết về Mậu Thân 1968 thì danh từ “Nhà Huế Học” nghe chừng như không ổn, có phải vậy không Ông Nguyễn Đắc Xuân?

Tôi xin mạn phép tặng ông thêm một tên mới có lẽ ông sẽ không thích, nhưng từ khi Ông Phạm Toàn nào thường viết trên các diễn đàn Internet đặt cho Ông, và sau đó nhiều người ở ngoại quốc đều theo Ông Phạm Tòan gọi ông là “Nhà Mậu Thân học”, là chính xác và đầy đủ ý nghĩa hơn cả!

Gần đây qua nhiều bài viết phụ họa cho Trần Kiêm Đoàn, người đã viết mấy câu thơ bất hủ về xứ Huế, xứ đã bị tàn sát bởi bộ đội và nhóm nằm vùng như Nguyễn Đắc Xuân như sau:

Hai cụ già dắt nhau đi trên phố Huế
Vô tư tóc trắng da mồi
Gặp chị Bộ Đội và bà bán xôi
Cũng vô tư, da mồi, tóc trắng

Có lẽ ông ta muốn giúp Trần Kiêm Đòan gỡ rối? Trần Kiêm Đòan người Huế, viết về xứ Huế, đem lại hình ảnh chị Bộ Đội vô tư mà đặt vào. Còn lời lẽ nào để lăng mạ chà đạp nạn nhân Mậu Thân hơn lời lẽ “chị Bộ Đội vô tư “ trên phố Huế này? Nếu không ngoài bọn Cộng Sản, thì thật khó mà tưởng tượng nỗi có người Huế lương thiện nào, lại có thể đem hình ảnh chị Bộ Đội “vô tư” vào trong thơ nói về Huế! Xứ sở đã từng điêu linh thống khổ, tang trắng ngút trời, mồ chôn tập thể dẫy đầy vì Bộ Đội cộng sản.

Có lẽ vì ơn nghĩa Trần Kiêm Đòan đã đón rước bao che, cho ăn ở và lăng xê tên đồ tể Mậu Thân ở một trường College bên Mỹ, nên, để phụ họa với Trần Kiêm Đòan, Nguyễn Đắc Xuân đã viết nguyên một bài về tôi, Liên Thành, tên trưởng ty Cảnh sát Mỹ Ngụy ác ôn, chặt đầu người kia , người nọ, như là chuyện liêu trai chí dị. Tôi có đọc rồi phì cười và không để ý nữa. Những điêu ngoa nầy không có gì mới mẻ trong văn hóa, văn chương và truyền thống của bọn cộng sản và bọn đầy tớ nằm vùng của chúng.

Cũng na ná điêu ngoa như vậy, chuyện ông “Nhiếp Chính Vương” Bửu Chánh sáng tác ra bản tuyên cáo khai trừ tôi ra khỏi Hòang Tộc vì vu cáo tôi viết BĐMT để phỉ báng Phật Giáo. Bản tuyên cáo khai trừ tôi, ngoài ông Bửu Chánh ngự ký còn tòan là quý ông Tây, bà Đầm ký vào, may mà họ khai trừ tôi, nếu không, tôi cũng phải chạy vắt chân lên cổ để mà tránh xa họ. Nhiều bạn bè bà con trong Hòang tộc yêu cầu tôi lên tiếng tôi cũng đã nói với họ:

“Tôi là Cháu nội của Đức Kỳ Ngoại Hầu Cuờng Để, huyết thống chính thống của Ngài Đông Cung Anh Duệ Hòang Thái Tử Nguyễn Phúc Cảnh, con trưởng của Vua Gia Long, chỉ khi nào Ngài Nhiếp Chánh Vương Bửu Chánh thay máu của Liên Thành được thì hãy ra thông báo khai trừ.”. Sao Ngài Bửu Chánh và Hội đồng Hòang Tộc của Ngài không ra tuyên cáo những kẻ mang danh Hòang Tộc mà hoạt động cho cộng sản như Tôn Nữ Thị Ninh và nhiều người nữa?

Cũng vậy, trường hợp nhà Mậu Thân Học Nguyễn Đắc Xuân, bạn bè và anh em cựu CSQG yêu cầu tôi phải viết bài vạch mặt Nguyễn Đắc Xuân,vì hắn là “tay điếm đàng, khóac lác, lưu manh trời sợ đất chê, ông để hắn ba hoa như vậy coi sao được” tôi đã trả lời với thân hữu, và chiến hữu CSQG như thế nầy:

“ Tôi, Liên Thành, với tư cách là một sĩ quan QLVNCH, một sĩ quan CSQG, với tư cách một CHT/CSQG Thừa Thiên-Huế tại sao lại đi đôi co với một tên Việt Cộng đầy tớ nằm vùng, với một tên sát nhân, với một tên tội đồ dân tộc?”

Điều tôi có thể làm là: Sau 1966 và Mậu Thân 1968, vì Nguyễn Đắc Xuân trốn chui trốn nhủi trên rừng, nếu hắn mò về đồng bằng mà tôi bắt được, tôi sẽ thiết lập hồ sơ truy tố hắn ra Tòa Án Quân Sự Mặt Trận về tội sát nhân, tội giết người hàng loạt với đầy đủ chứng cớ để có bản án đề nghị: Tử hình.

Còn bây giờ, tôi sẽ thu thập, gom hồ sơ, tin tức, chứng từ, lời tường thuật v.v.. của nhiều thân nhân nạn nhân bị y sát hại, để lôi y ra tòa án Hình sự Quốc tế về tội diệt chủng. Đó là việc mà tôi và đồng bào Huế, thân nhân của những nạn nhân đã bị Nguyễn Đắc Xuân sát hại trong Tết Mậu Thân 1968, chúng tôi phải làm và sẽ làm.
Nguyễn Đắc Xuân, một tên việt cộng nằm vùng, một kẻ sát nhân sắt máu giết hại dân Huế không chút nương tay, hắn hòan tòan không đử tư cách và không đuợc phép đứng truớc mặt tôi, một Sĩ Quan QLVNCH, một Chỉ Huy Trưởng CSQG/VNCH để nói một lời nào cả. Hắn là tên tội phạm hắn phải trả lời truớc tòa án Hình Sự Quốc Tế về những bằng chứng tôi và đồng bào Huế đưa ra về tội diệt chủng của hắn.

- Ông Hòang Phủ Ngọc Tường kẻ ngồi ghế chủ tịch Tòa Án Nhân Dân tại Trừơng Gia Hội cũng đã chối tội rằng, khi trận đánh Huế xẩy ra Ông ta đang ở Bộ Chỉ Huy Cánh Bắc đóng tại khe Trái, chứ không có mặt tại Thành phố Huế.

Lời chối tội nầy mâu thuẫn với câu trả lời của ông ta khi một ký giả ngoại quốc hỏi ông về vụ giết ngừoi ở Huế mà ông đã nhúng tay vào:“ cũng chẳng khác chi giết những con rắn độc”.

Tôi đã chứng minh trong cuốn BĐMT bằng sự việc, bằng lời khai của nhiều nhân chứng Ông Hòang Phủ Ngọc Tường có mặt tại Huế ngay giờ đầu trận đánh, và ngồi ghế chủ tịch Tòa án Nhân dân tại truờng Gia Hội.

Hoàng Ngọc Phủ Phan còn tệ hại và mất tư cách hơn người anh của y, khi mà trong năm 2009 cách đây khỏang sáu tháng, Phan đã thề rằng sẽ tự sát nếu ai đưa ra được tấm hình y nhúng tay vào những vụ giết người ở Huế trong Mậu Thân 1968 giống như tấm hình mà phóng viên Eddie Adams chụp hình Tuớng Loan xử bắn đồng chí Bảy Lốp của y.

Câu chuyện tấm hình Tướng Loan là một vấn đề công khai minh bạch, không có gì sai luật pháp thời chiến tranh, và Tướng Loan cũng chẳng thèm tịch thâu cái máy ảnh oan nghiệt đó. Bấy nhiêu cũng đủ chứng minh tư cách hiên ngang, quang minh chính đại của ông rồi. Điều đáng trách là chúng ta và Hoa Kỳ đã để cho bọn phản chiến thân cộng thành công trong việc tạo nên dư luận rùm beng bênh vực một tên đặc công Việt Cộng hoạt động khủng bố, giết người man rợ. Giết hại nhiều gia đình, mà máu loang chảy từ trong nhà ra ngoài sân, từ trong lòng xe tăng ra đến ngoài, xác trẻ thơ, bà già vung vãi đó đây, tại sao những bức ảnh giết người tàn bạo của Bảy Lốp lại không được phơi bày, không được tận dụng để trả lời cho bức ảnh của Eddie Adams? Bức hình của Adams gây thịêt hại cho cá nhân tướng Loan là chuyện nhỏ, điều đáng trách là các vị lãnh đạo miền Nam bấy giờ đã không làm sáng tỏ dư luận và cũng không đứng trên dư luận được để miền Nam mất đi một vị Tướng đầy nhân cách, can đảm, rất cần cho quốc gia lúc bấy giờ, đó là chuyện lớn. Bức hình chỉ nói lên hậu quả mà không đề cập đến nguyên nhân, đã gây nhiều hối hận cho Eddie Adams, và Tướng Loan, một người rất bao dung, cũng đã tha thứ cho Adams. Lịch sử đã đứng về phía Thiếu Tướng Nguyễn Ngọc Loan, của VNCH.Còn anh em Hoàng Phủ, có tư cách gì mà đem tấm hình của Tướng Loan ra làm khuôn mẫu thách thức.

Bọn Cộng Sản trong Mậu Thân, dao găm mã tấu, lựu đạn AK chiếm thành phố Huế, giết người hàng loạt.Bác sĩ cứu người cũng là thầy học của chúng, chúng còn giết, huống hồ gì có ai, có phóng viên nào mà có thể an tòan tính mạng để chụp cảnh Hòang Phủ Ngọc Phan đang giết người?Hòang Phủ Ngọc Phan nói chuyện Phong thần hay chuyện liêu trai chí dị? Chuyện hài hước cho thiên hạ mua vui?

Hòang Phủ Ngọc Phan, nên yên chí, cơ quan tư Pháp của Chính Phủ Đức, Hoa kỳ, Cảnh Sát Hình Sự Quốc Tế họ có đầy đủ hình ảnh hồ sơ, tài liệu, ông khỏi thề làm chi.

Thư Ngỏ Kính Gởi Tất Cả Những Thân Nhân Của Các Nạn Nhân Trong Biến Cố Mậu Thân 1968 Tại Thửa Thiên –Huế

Hôm nay là ngày 19 tháng 1 năm 2010, chỉ còn khỏang ba mươi ngày nữa Tết lại về trên quê huơng, xứ Huế. Hơn bốn mưoi hai [42] năm trôi qua vậy mà vết thương Mậu Thân 1968 vẫn còn rỉ máu, vẫn tái phát cơn đau mỗi độ xuân về. Làm sao nguôi được nỗi uất hận nầy trong lòng người dân sông Hương núi Ngự? Khi mà cộng sản và bọn bán mình cho quỷ đỏ vẫn còn ngồi trên quyền lực, tội ác vẫn không được phơi bày và trừng phạt?

Đảng Cộng Sản Việt Nam và lũ bất nhân nằm vùng tiếp tục che đậy tội ác bằng cách bóp méo sự thật. Sự thật lịch sử về cuộc tàn sát đồng bào Huế trong Mậu Thân 1968 cần được minh bạch và nhắc nhở muôn đời cho hậu thế với càng nhiều chi tiết tỉ mỉ càng tốt. Bơỉ vì, sự thật man rợ đó đã bị Đảng Cộng Sản Việt Nam và những tên tội đồ sát nhân nằm vùng ém nhẹm, chà đạp phỉ báng lên vong linh của những nạn nhân vô tội.

Là công dân Việt Nam chân chính, chúng ta cần phải nói lên, kêu gào lên nỗi đau nầy cho lịch sử, cho công luận và phục hồi công lý cho 5.327 nạn nhân bị thảm sát và 1.200 người bị mất tích trong Tết Mậu Thân 1968. Lịch sử cần được minh chứng rằng, Cộng Sản là thảm họa cho Việt Nam, là tội ác đối với dân tộc, mà tội ác do bọn chúng gây ra cho đồng bào Thừa Thiên Huế trong Tết Mậu Thân 1968 là một bằng chứng cụ thể và rõ ràng nhất.

Với tư cách là một người dân Huế, với tư cách là một Phó Truởng Ty Cảnh Sát Đặc Biệt kiêm Quận Truởng Quận III thị Xã Huế, truớc, trong, và sau thời gian xẩy ra vụ tàn sát đẫm máu đồng bào Huế trong tết Mậu Thân 1968, sau đó giữ chức vụ Truởng Ty CSQG/Thừa Thiên-Huế, với tư cách là một chứng nhân và đại diện cho hơn 5 ngàn anh chị em CSQG/Thừa Thiên-Huế đã hết lòng tận tụy thi hành công tác điều tra về diễn tiến, chi tiết nạn nhân, sát nhân trong biến cố Mậu Thân 1968 tại Thừa Thiên- Huế trong suốt thời gian 1968-1975

Tôi, Liên Thành, cựu Thiếu Tá QLVNCH, cựu Chỉ Huy Truởng Cảnh Sát Quốc Gia Tỉnh Thưa Thiên và Thị Xã Huế hiện đang thu thập tài liệu, tin tức, chúng từ, lời tường thuật của thân nhân 5.327 nạn nhân vô tội bị thảm sát trong Tết Mậu Thân để truy tố Đảng Cộng Sản Việt Nam và những tên sát nhân đồng lõa vừa nêu trên ra trước ủy ban Nhân Quyền của Liên Hiệp Quốc và xin chuyển hồ sơ tội trạng truy tố đến Tòa Án Hình Sự Quốc Tế về tội diệt chủng.

Xin đồng bào Huế, thân nhân của 5.327 nạn nhân bị sát hại, thân nhân của 1.200 người đã bị mất tích, hãy giúp, phối hợp, cộng tác với chúng tôi, và các anh em trong lực lượng CSQG/Thừa Thiên-Huế, bằng cách gìn giữ và cung cấp những tin tức, tài liệu, chứng từ và lời tường thuật chính xác, về những gì liên quan đến vụ thảm sát đồng bào Huế trong Tết Mậu Thân.

Truy tố Đảng Cộng Sản Việt nam và đám sát nhân nầy ra trước tòa án Hình Sự Quốc Tế về tội diệt chủng chính là để lấy lại Công Bằng và Công Lý cho vong linh 5.327 người vô tội bị thảm sát và 1.200 bị mất tích vào tết Mậu Thân 1968 tại Huế.

Xin liên lạc với chúng tôi qua địa chỉ e-mail sau:
Biendongmientrung@ yahoo.com hay
nguyenphuclienthanh @gmail.com
Trân Trọng
Liên Thành
Cựu Chỉ Huy Trưởng Cảnh Sát Quốc Gia Thừa Thiên Huế.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét